Lục Duyên có chút nghi ngờ liếc nhìn Sương Nguyệt: “Đúng vậy đấy, vừa nãy ta cũng nói rồi mà, ngươi không nghe à?” Khuôn mặt xinh đẹp của Sương Nguyệt ửng đỏ, nàng ấy không thể nói thẳng là lúc trước khi mình bị Lục Duyên nhìn vậy khiến nàng có chút ngượng ngùng, vả lại nàng ấy cũng muốn trêu đùa Lục Duyên một chút, nên không chú ý đến Lục Duyên nói cái gì đúng không? Nàng ấy ho khan một tiếng, mở miệng nói: “Chỉ là ta cảm thấy kinh ngạc thôi, không được sao?” “Đương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.