Không lâu sau, họ đi xuyên qua một thông đạo cỡ nhỏ rộng không đến 10 mét. Vừa mới ra khỏi thông đạo, họ đã thấy thi thể một con kiến Cát cực lớn toàn thân màu vàng.
“Là kiến cát! Nhìn kích cỡ này, chắc là một con kiến binh tinh nhuệ! Không ngờ lại chết ở chỗ này.”
“Qua đó xem xem.”
Mọi người tới trước thi thể con kiến, phát hiện thi thể của nó có nhiều vết kiếm.
“Do chiến sĩ bình thường làm.”
“Nghe nói khu di tích đó gần tổ kiến, đám kiến binh bình thường chỉ canh tổ, lẽ nào đã đến khu di tích rồi?” Trác Minh nói.
Đám người lộ rõ vẻ mặt vui mừng.
“Đừng vui vội thế, phải luôn cảnh giác! Đừng để bị người ta tính kế!” Grimm nhắc nhở.
Đám người kia gật gật đầu.
Họ tiếp tục đi về trước, trên đường có rất nhiều thi thể kiến Cát. Đa phần là kiến thợ, đôi lúc cũng có thể nhìn thấy kiến binh. Rất nhanh, họ đã tới một quảng trường nhỏ. Trên quảng trường có rất nhiều chiến sĩ bình thường túm năm tụm ba. Con người, Tinh linh, người Mèo, người Đầu chó đều có vẻ riêng biệt. Còn có một bộ phận nhỏ là đoàn người có lẫn lộn 4 chủng tộc. Sâu trong quảng trường có một cánh cổng màu đồng đóng chặt. Trên cửa có khắc hoaa văn kỳ quái.
“Là cửa khu di tích!”
Đám người Lục Duyên mắt sáng rực, vui mừng.
---
Sự xuất hiện của mấy người Lục Duyên khiến hàng trăm chiến sĩ gien trong quảng trường nhìn sang.
Ánh mắt của mọi người lướt qua mấy người Trác Minh và Grimm, sau khi nhìn thấy Hắc Thiết chi khu trên người Lục Duyên, không ít người lộ ra vẻ cảnh giác.
Trong khu vực nhân loại, có một người đàn ông gầy gò, mái tóc đen tím nhìn Lục Duyên một cách dò xét, nói:
“Người này chính là “hắc kỵ sĩ” Lục Duyên, mỗi ngày giết được rất nhiều hung thú dạo gần đây sao?”
Bên cạnh hắn, một thanh niên tóc đen gật đầu:
“Ừm, chính là hắn ta, bọn ta đã lập hồ sơ của hắn ta rồi.”
“Đã điều tra chưa?”
“Đã điều tra rồi. Thời gian Lục Duyên đến Sa Nham địa cung vẫn còn rất ngắn, thời gian thực không tới hai tuần. Nhưng trong vòng chưa đầy hai tuần, sức mạnh của những con hung thú mà hắn săn giết không ngừng tăng lên, cho thấy tốc độ thăng cấp của hắn rất nhanh, từ đấy có thể phán đoán tốc độ hấp thu linh thạch của hắn hẳn là không thấp, hơn nữa còn có nhân chứng từng chứng kiến trận chiến giữa Lục Duyên và hung thú, chiến kỹ gien của hắn là có lẽ là chiến kỹ hệ bảo vệ cấp tinh duệ. Phòng ngự rất mạnh. Cụ thể mà nói, là một thiên tài hiếm có.”
Người đàn ông tóc tím nheo mắt và khẽ gật đầu:
“Nhìn tuổi của hắn không lớn, chắc là mới thức tỉnh không lâu?”
Người thanh niên nhìn Lục Duyên gật đầu:
“E rằng, tôi đoán là trước khi đến Sa Nham địa cung, hắn đã mạo hiểm ở những khu vực như Hôi Thạch Lâm và Ốc đảo Bách Hoa. Với khả năng phòng thủ của hắn, hung thú trong những khu vực này khó mà đe dọa được hắn. Nếu tốc độ tu luyện của hắn cứ tiếp tục nhanh như thế, vậy thì có lẽ hắn mới thức tỉnh năm nay thôi.”
“Năm nay mới thức tỉnh sao...”
Người đàn ông tóc tím trầm ngâm một lúc rồi nói:
“Quả thật là một thiên tài giỏi, đã từng tiếp xúc với hắn chưa? Hắn đến từ đất nước nào?”
Người thanh niên lắc đầu:
“Thuộc hạ chỉ biết thông tin chung của hắn, còn các khía cạnh khác của hắn thì thuộc hạ không biết nhiều. Mặc dù ta chưa thấy hắn kết thân với các chiến sĩ gien khác, nhưng không thể loại trừ rằng hắn là một con cháu của một gia tộc lớn, chỉ có điều bây giờ hắn đang tu luyện một mình, cho nên trước mắt chưa thể đường đột tiếp cận.”
“Ừm, ngươi làm rất đúng. Trước hết hãy quan sát xem, nếu hắn có thể duy trì tốc độ tiến bộ như vậy, tương lai thăng lên cấp chiến tướng chắc chắn không thành vấn đề, có lẽ còn có hi vọng đạt cấp độ cao hơn, đáng để tiếp cận.”
“Thuộc hạ cũng nghĩ như vậy.”
“Mau chóng sắp xếp công việc đi. Sợ là còn có người của thế lực khác đang dòm ngó hắn.”
Người đàn ông tóc tím nói, ánh mắt lướt qua vài vị trí.
Những vị trí đó đều là nơi tập trung các thế lực, lúc này tên cầm đầu đều đang nhìn Lục Duyên, thì thào nói với những người xung quanh.
“Vâng! Thuộc hạ sẽ đi làm ngay.”
...
Không chỉ những người trong khu vực nhân loại đang bàn tán về Lục Duyên, mà còn có những vùng khác cũng có người đang nói về Lục Duyên.
Trong khu vực người đầu chó, một người đầu chó cao lớn, vạm vỡ mặc bộ giáp chiến đen như mực và mang theo một chiếc rìu khổng lồ cao bằng một người nhìn Lục Duyên, chậm rãi nói:
“Đây là thiên tài nhân loại có tiếng ở phiên chợ trong khoảng thời gian này sao?”
Bên cạnh hắn, một người đầu chó thân hình mảnh mai trong bộ giáp da gật đầu:
“Vâng, đại nhân. Tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh, chắc là hắn vừa mới thức tỉnh không lâu.”
Người đầu chó vạm vỡ nhìn chằm chằm Lục Duyên, một lúc sau, nó nhoẽn miệng cười toe toét và tỏ ra lạnh lùng:
“Tìm cơ hội giết hắn một lần. Xung đột giữa nhân loại và chúng ta ngày càng trở nên căng thẳng, không bao lâu nữa e là sẽ có một đại cuộc chiến khác, có thể áp chế được bao nhiêu thiên tài của nhân loại thì cứ dốc sức áp chế, đừng để hắn trưởng thành quá dễ dàng.”
Người đầu chó mảnh mai gật đầu, mỉm cười nói:
“Ta hiểu rồi.”
...