Lục Duyên cảm nhận được khí lạnh thì trong lòng lộp bộp một cái, hắn lại không cẩn thận nói ra suy nghĩ trong lòng mình rồi. Lục Duyên vội càng ho một tiếng rồi nói: “Yên tâm đi, cho dù bằng phẳng thì ta vẫn thích…” Lục Duyên còn chưa nói hết câu thì một cái băng thương đã được bắn qua đây, hắn vội vã ôm đầu ngồi xổm xuống, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía Tư Thính Tuyết bằng vẻ mặt vô tội. Gương mặt xinh đẹp của Tư Thính Tuyết đỏ bừng đầy giận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.