Lục Duyên suy nghĩ nhưng nét mặt vẫn điềm nhiên như không, hắn khẽ cười nói: “Ta đã từng tiếp xúc với giáo đoàn Thiên Tai. Nhưng sao ngươi biết ta là người giết con ma khuyển kia?” Nghe thấy thế, Đô Bắc nhướng mày, nở một nụ cười ngạo mạn: “Những kẻ phàm tục như ngươi sao có thể thấu hiểu thủ đoạn của giáo đoàn Thiên Tài bọn ta.” Vẻ mặt Lục Duyên hơi kỳ lạ. Sao tên này tự kỷ thế? Hắn cười thành tiếng: “Cho nên ngươi đến đây để tìm ta? Bởi vì ta đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.