Nghe những lời của Tư Thính Phong, Macquarie ngạc nhiên nhìn Lục Duyên:
“Học đệ Lục Duyên mạnh đến vậy sao? Còn chưa gia nhập Thiên Tài Doanh mà đã có chiến lực mạnh như vậy rồi à? Chẳng phải sau này sẽ có khả năng tranh giành top mười đầu bảng sao?”
Lục Duyên ngượng ngùng mỉm cười:
“Chỉ ăn may thôi ấy mà.”
“Sức mạnh không thể được giải thích bằng một câu may mắn là xong. Cái gọi là may mắn chỉ là kết quả tất yếu của quá trình cố gắng nỗ lực mà thôi.”
Tư Thính Phong mỉm cười, sau đó lại nói:
“Đừng nói chuyện này nữa, chúng ta ăn cơm trước đi.”
Bốn người họ vào chỗ ngồi, Tư Thính Phong nâng cốc bia đầy lên, cười nói:
“Chào mừng hai học đệ đến nhập học và sống trong ký túc xá số 112. Mọi người phải hòa thuận với nhau. Là học trưởng của các ngươi, nếu sau này có khó khăn gì, các ngươi có thể tìm ta.”
Macquarie cũng nâng ly, cười nói:
“Còn cả ta nữa. Dù sao ta cũng ở trong Thiên Tài Doanh hơn các ngươi ba năm, nếu có vấn đề gì thì cũng có thể tìm ta.”
“Cảm ơn Học trưởng Thính Phong và Macquarie học trưởng.”
Bốn người cạn ly.
Họ vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả.
Dương Bình có phần hào hứng:
“Vừa nãy ta đã xem qua trung tâm mua sắm của trường rồi. Có rất nhiều thứ tốt, nhưng tiếc là ta không có tín chỉ để mua.”
Hắn ta chán nản uống cạn ly bia.
Macquarie ăn một miếng thịt, cười nói:
“Tín chỉ thì học sinh nào mà chẳng thiếu, ta ở trường ba năm cũng vẫn thiếu tín chỉ đây này. Mà không chỉ có ta, ngay cả một thiên tài như Học trưởng Thính Phong, người luôn đứng trong top mười bảng chiến lực, hay thậm chí là cả đạo sư của trường cũng thiếu tín chỉ đấy.”
Tư Thính Phong gật đầu:
“Macquarie nói đúng, thời gian nhập học của các ngươi không được đúng lúc. Hôm nay là ngày 3 tháng 9, vừa hay là đầu tháng. Nếu các ngươi nhập học vào cuối tháng trước thì có thể làm bài kiểm tra chiến lực cuối tháng, lấy được một đống các phần thưởng của bảng thứ tự chiến lực rồi.”
Nghe vậy, Macquarie cũng phụ họa theo:
“Học trưởng Thính Phong nói không sai. Đặc biệt là đối với Học đệ Lục Duyên, đúng là quá thiệt thòi. Bây giờ, Học đệ Lục Duyên đã có thể chiến đấu với mục đầu cấp hai rồi, chắc chắn sẽ lọt vào top 300 trong bảng chiến lực, tương đương với năm trăm tín chỉ đấy. Đối với tu vi của Học đệ Lục Duyên mà nói, năm trăm tín chỉ có thể mua được rất nhiều thứ tốt. Còn Dương Bình học đệ thì chẳng sao. Dù gì cũng chỉ top năm trăm trở xuống, mười tín chỉ, có hay không cũng thế cả?”
Dương Bình: “?”
Không hiểu sao hắn ta lại cảm thấy bị xúc phạm.
Có chút khó chịu.
Dương Bình nhìn Macquarie với vẻ phẫn nộ, chốc chốc lại rót thêm một cốc bia.
Rượu đắng làm tim đau.
Nghe được lời nói của Macquarie, Lục Duyên biểu lộ ra chút đau lòng:
“Macquarie học trưởng, lời ngươi nói làm ta hơi buồn đấy. Cảm giác như mình mất đi một trăm triệu vậy.”
“Ha ha ha, nếu tính ra thì năm trăm tín cũng không đến một trăm triệu, không thể giống nhau được.”
Tư Thính Phong giễu cợt:
“Nếu đau lòng thì uống một ly sẽ cảm thấy khá hơn đấy.”
Lục Duyên còn chưa uống, Dương Bình bên cạnh đã uống cạn một ly rượu, tò mò hỏi:
“Học trưởng Thính Phong, làm sao thì mới nhanh thu được tín chỉ vậy?”
Ngừng một lát, hắn ta lại nói:
“Ngoại trừ bảng chiến lực ra.”
Dương Bình vẫn biết người biết ta, biết tự lượng sức mình.
Lục Duyên cũng tò mò nhìn Tư Thính Phong.
Tư Thính Phong ngẫm nghĩ rồi nói tiếp:
“Trong giai đoạn đầu thì làm nhiệm vụ là một cách. Thực hiện một số nhiệm vụ đơn giản cũng có thể nhận được số tín chỉ nhất định. Ngoài ra, ngươi cũng có thể sử dụng một số bảo vật quý giá để giao dịch riêng với các học sinh khác. Sau khi đã có số tín chỉ nhất định rồi, ngươi có thể đổi lấy một số thể thuật hoặc thậm chí là linh kĩ nâng cao sức mạnh chiến đấu rồi tấn công vào bảng chiến lực, xếp hạng chiến lực càng cao thì số tín nhận được sẽ càng nhiều, sức mạnh cũng được cải thiện nhanh hơn, có thể làm nhiệm vụ cấp cao hơn , đi đến vùng đất khởi nguồn để có được nhiều báu vật quý giá hơn. Cứ như vậy có thể tạo thành một vòng tuần hoàn.”
Dương Bình nghe vậy thì gật đầu:
“Vậy ngày mai ta phải đi xem có nhiệm vụ gì mới được!”
Lục Duyên tò mò hỏi:
“Tín chỉ có thể giao dịch riêng với nhau sao?”
Macquarie cười nói:
“Đương nhiên rồi, trong trường không cấm thì tất nhiên có thể giao dịch. Ngay cả trên diễn đàn học sinh của chúng ta cũng có thể đăng bài mua bán. Nếu có đồ tốt thì có thể bán. Nếu đồ của ngươi đủ quý thì thậm chí cả đạo sư cũng sẽ bỏ tín ra mua.”
Tư Thính Phong nói:
“Macquarie nói đúng đấy. Thật ra, ngoài những thứ này thì chiến đấu đánh cược cũng là một cách tốt. Nhưng đương nhiên là thực lực của hai người vẫn còn hơi kém.”
Lục Duyên trầm ngâm gật đầu.
Trong hoàn cảnh hiện tại, hắn vẫn nên đi đến vùng đất khởi nguồn để lấy thêm tài nguyên, tiến hóa gen, nâng cao tu vi, nếu có bảo vật không dùng được thì hắn sẽ đem ra đổi lấy tín chỉ.