Lục Duyên quan sát xung quanh một lát, xác định không có nguy hiểm gì mới dẫn theo Amy đi vào.
"Xem thử là cái gì."
Hai người Amy và Lục Duyên đến gần chùm sáng màu lam.
Sau đó họ phát hiện bên trong chùm sáng màu lam có một đường cong kì quái đang lưu chuyển.
“Thế mà là gen siêu phàm?”
Hai người đều vui mừng.
Siêu phàm gen cấp thủ lĩnh, giá trị cực cao.
“Mau nhìn xem là siêu phàm gen gì?”
Amy thúc giục.
Lục Duyên nhặt siêu phàm gen lên, tin tức truyền vào trong đầu.
Chiến kỹ: Cơ giới quấy nhiễu.
Quấy nhiễu hình thức tư duy của sinh mệnh người máy ở một mức độ nào đó, từ đó có thể ảnh hưởng đến hành vi của sinh mệnh người máy. Chẳng qua, cường độ ảnh hưởng đến tinh thần sinh mệnh người máy chỉ có thể trong khoảng ngang bằng với cơ thể ta mà thôi.
Lục Duyên nhìn siêu phàm gen này hơi sửng sốt một lát.
Theo lý thuyết mà nói, cái siêu phàm gen này hình như có chút mạnh, nhưng dường như cũng không mạnh như vậy.
Về việc có thể quấy nhiễu tư duy và hành động của sinh mệnh người máy, hình như là rất mạnh đấy.
Nhưng cũng chỉ có tác dụng với sinh mệnh người máy, thì chẳng qua cũng giống như khóa quần thôi.
“Là gen gì đấy?”
Amy tò mò hỏi.
Lục Duyên nói tin tức về cơ giới quấy nhiễu cho Amy, Amy cũng khẽ cau mày lại, có phần rối rắm.
“Hạn chế của người máy siêu phàm này rất lớn nhỉ. Chẳng qua nếu như khi đối mặt với sinh mệnh người máy, thì vô cùng đáng sợ.”
Lục Duyên xúc động gật đầu.
Amy cười lên tiếng:
“Phương hướng phát triển của ta là lấy thiên la tử đằng làm trụ cột, đi theo con đường không ngừng cường hóa thiên la tử đằng lên. Cơ giới quấy nhiễu này vô dụng với ta. Lôi Phong ngươi lấy đi, nếu như ngươi không cần thì cũng có thể cầm đi đấu giá. Mặc dù hạn chế của gen siêu phàm này rất lớn nhưng giá trị chắc chắn vô cùng cao.”
Có thể quấy nhiễu hình thức tư duy của gen, có thể nói là rất ghê gớm.
Lục Duyên cũng không già mồm, hắn gật đầu:
“Vậy ta cất đây.”
Thật ra Lục Duyên có chút suy nghĩ muốn ghi lại gen siêu phàm này.
Đổi lại là người bình thường khác, ghi lại cơ giới quấy nhiễu này, có lẽ cũng chỉ có thể phát huy hiệu quả quấy nhiễu với sinh mệnh người máy thôi.
Nhưng Lục Duyên thì khác, hắn có thể tiến hóa gen.
Thật ra hiệu quả của cơ giới quấy nhiễu không yếu, nếu như được tiến hóa, thì sau đó sẽ ra sao?
Không biết chừng còn xuất hiện hiệu quả nào mạnh hơn nữa đâu.
Huống chi hiện tại là ở trong di tích cơ giới Aiur, thứ gặp phải toàn bộ là sinh mệnh người máy.
Có người máy siêu phàm này thì...ở trong di tích sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Lục Duyên định suy nghĩ thêm, nếu như khi đến Phù Không không đạt được người máy siêu phàm nào thích hợp hơn...vậy thì ghi lại cái này.
Cất cơ giới quấy nhiễu đi, Lục Duyên mở miệng nói:
"Đi thôi, lên mái nhà."
"Ừm."
Hai người rời khỏi gian phòng cuối cùng, dọc theo cầu thang đi về phía mái nhà.
Rất nhanh, họ đã đến trước cửa tầng cao nhất.
Mở cửa, hai người tới bước lên sân thượng của mái nhà.
Chính giữa sân thượng có một cái rương màu đen dài rộng khoảng ba mươi mét, cao khoảng mười mét.
Bên ngoài cái rương còn một cây gậy kim loại màu đen lóe lên ánh sáng trắng.
Cái rương màu đen là thang máy trên không, mà cây gậy kim loại màu đen hiển nhiên là thiết bị điều khiển, khống chế thang máy không trung, mạch điều khiển.
Lục Duyên nhìn vùng trời trên cao ốc ngàn mét, chằng chịt những máy bay phi hành trên không trung, càng gần Phù Không thành thì số lượng máy bay càng nhiều.
Amy mở miệng:
“Căn cứ theo thông tin di tích cơ giới Aiur, chỉ có thể ngồi thang máy trên không mới có thể đi vào Phù Không thành. Nếu như trực tiếp đi qua từ không trung, sẽ bị các loại máy bay công kích.”
Lục Duyên gật đầu, thông tin này, hắn cũng biết.
Lục Duyên đi đến nhặt bộ điều khiển lên:
“Được rồi, thiết bị điều khiển, mạch điều khiển đã tới tay, chúng ta trở về thôi.”
“Ừ.”
Hai người Amy và Lục Duyên thuận theo đường cũ mà về đại sảnh ban đầu trong cao ốc trăm mét.
Mấy người Lâm Tịch Tịch còn canh giữ tại cửa, chỗ cửa lớn, vẫn còn tồn tại thiên la tử đằng mà Amy bện lên trước khi rời đi.
Nhìn thấy Lục Duyên và Amy lại đây, mắt của bọn người Lâm Tịch Tịch sáng lên.
“Tiểu thư, Lôi tiên sinh, các ngươi trở về rồi.”
Lục Duyên gật đầu, nhìn về phía Amy:
“Amy, thu thiên la tử đằng lại đi.”
Amy vung pháp trượng trong tay lên, thiên la tử đằng hóa thành ánh sáng tím rồi tiêu tan.
"Lôi tiên sinh, Amy tiểu thư."
Bọn người Hứa Tề và Behrman hiển nhiên cũng nhìn thấy Lục Duyên và Amy trở lại, sau khi thiên la tử đằng trên trời tiêu tán, họ đều lộ ra sự tươi cười vui vẻ như đã trút được gánh nặng.
Không ít người vụng trộm nhìn pháp trượng kim loại trong tay Amy một chút.
Trước đó, trong tay Amy không có cái này, nên hiển nhiên cái này là đồ họ thu hoạch được trong cao ốc.
Trong lòng mọi người tràn đầy hâm mộ.
Lục Duyên không biết suy nghĩ của họ, chỉ cười cợt:
"Thiết bị điều khiển, mạch điều khiển, ta đã cầm được, nộp phí vào cửa, cùng bọn ta đi đến Phù Không thành."