Lục Duyên cười nói: “Hóa ra là Nhược Thủy tiền bối. Chào ngươi, tiền bối quá khen rồi, ta vẫn cần phải cố gắng tu luyện nhiều, ta cảm thấy mình vẫn còn yếu kém nhiều lắm.” Nghe xong, Nhược Thủy mới vừa bình tĩnh lại giật giật khóe miệng, trong lòng lại nổi sóng. Trong chốc lát, nàng ấy đã bị Lục Duyên làm cho á khẩu. Mới tu luyện hơn bốn năm đã đạt tới cấp độ này, thế mà còn yếu à? Vẫn kém nhiều lắm sao? Lục Duyên thấy bầu không khí trở nên yên lặng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.