Vì chuẩn bị đi công viên nên Amy không mặc vũ khí gen mà mặc chiếc váy công chúa trắng tinh, cộng thêm gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn nên trông nàng vô cùng đáng yêu, thật sự rất giống một cô công chúa đài các.
À, xét về phương diện nào đó thì Amy là công chúa thật.
"Tên siêu lừa đảo nhà ngươi tới rồi à? Đi chơi thôi! Tu luyện nhiều quá trời, mệt chết mất!"
Lục Duyên liếc mắt nhìn Amy, cười không được mà khóc cũng không xong.
Không lâu trước đây, lúc Amy liên hệ muốn trao đổi gen siêu phàm nào đó, hắn đắn đo một lúc mới quyết định đổi thành linh tinh.
Vì sắp tới gen của hắn sẽ tiến hóa lên cấp vương giả nên cần một số lượng lớn linh tinh.
Dù đổi được gen siêu phàm thì đã sao, hắn cũng đâu ghi lại lúc này được.
Và cũng vì bây giờ hắn đã chuẩn bị sẵn gen Thiểm Thước và Lôi Phong Chi Nộ rồi.
Thiểm Thước sẽ ghi vào cấp ba, Lôi Phong Chi Nộ thì ghi vào cấp bốn. Đến khi sắp bước vào cấp năm, hắn chắc chắn có thể mua được gen siêu phàm quý giá khác từ học viện, không cần Amy cung cấp làm gì.
Đổi linh tinh sẽ tiện sử dụng hơn.
Thế là, lúc đó Amy thẳng tay cho Lục Duyên năm trăm vạn linh tinh cấp bốn.
Điều này làm hắn không thể không bội phục sự giàu có của nàng.
Cũng trong lần đó, Lục Duyên phát hiện nàng đã đột phá đến cấp ba, hâm mộ quá trời quá đất.
Cả hai đều dùng dịch gen cường hóa linh lực, nhưng do Lục Duyên dành vài ngày để diệt bầy hung thú, lại còn phải bổ sung thêm hai gen lãnh chúa khác nên Amy đột phá sớm hơn hắn một chút.
May mà hắn cũng chuẩn bị đột phá rồi.
Lục Duyên cười xấu xa:
"Nói mệt mà vẫn muốn đi chơi sao?"
Nghe vậy, Amy giật mình, trợn mắt nhìn Lục Duyên:
"Đã thống nhất là đi công viên rồi mà, ngươi không đổi ý đấy chứ?!"
"Đùa đấy. Đi thôi."
Hai người đi ra ngoài, Vương Linh Linh thì tủm tỉm theo sau.
Có thể nói công viên mà Amy rủ đi là một điểm đến lý tưởng trong Thiên La thành.
Cả công viên này được chiến đế Thiên La xây dựng cho nàng.
Thật ra rất ít người đến công viên.
Bình thường chiến sĩ gen đều đã thành niên, trên mười sáu tuổi nên mỗi khi mệt mỏi do săn giết hung thú hay tu luyện nhiều, đa phần đều đến những nơi như quán bar để thư giãn.
Người trưởng thành ai mà đi ba cái công viên chỉ dành cho con nít này chứ?
Khi nhóm Lục Duyên đến, ở công viên chỉ có vài ba chiến sĩ gen ở đây giải trí trừ một số nhân viên làm việc.
Khỏi phải nói ánh mắt của các chiến sĩ gen ngang qua nhìn ba người vào công viên kỳ lạ đến nhường nào.
Nhưng chuyện đó không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Lục Duyên và hai người còn lại.
Amy cũng nữ tính lắm, thích chơi mấy trò như chơi vòng quay ngựa gỗ, đi dạo trong Disneyland. Đương nhiên Lục Duyên và Vương Linh Linh cũng chơi cùng, mà nói chứ Lục Duyên thấy ngồi xe bí ngô cũng thú vị phết.
Ít ra cảm giác khá là thỏa thích.
Chơi hơn nửa ngày, quang môn sửa chữa hoàn tất, Lục Duyên chào tạm biệt Amy và Vương Linh Linh rồi rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa.
Nhìn Lục Duyên chớp nhoáng biến mất, Vương Linh Linh tủm tỉm lên tiếng:
"Tiểu thư, ngài chơi cũng khá lâu rồi, tu luyện tiếp thôi."
"Á!!!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Amy bí xị, nàng bị Vương Linh Linh ôm đi một cách đáng thương.
Lòng nàng đầy ai oán, sao tên siêu lừa gạt đi sớm thế chứ!
Nàng vẫn chơi chưa đủ mà!
...
Hai ngày sau, Lục Duyên lại vào Khởi Nguyên Chi Địa.
Hiện ra trong công viên, hắn gọi Hắc Hùng số một ra cưỡi đi tìm phòng để thuê.
Vào phòng thuê, Lục Duyên ngồi xếp bằng trên giường.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi lấy một lọ dịch tiến hóa gen cấp hai ra uống.
Quá trình tiến hóa bắt đầu.
Lục Duyên từng dùng một lọ dịch tiến hóa gen ở di tích cơ giới Aiur nên rất rõ hiệu quả của nó.
Nguồn linh lực hùng hậu tràn vào, xiềng xích gen bị đứt từng khúc.
Trong chốc lát, chín xiềng xích đen đã gãy lìa toàn bộ. Sương trắng tiêu tán, chuỗi gen thứ tư của Lục Duyên hiện ra.
Cảm giác sinh mệnh được thăng hoa truyền đến, Lục Duyên nhận thấy thực lực của bản thân lại tăng lên đáng kể.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Đôi mắt Lục Duyên đầy mong đợi. Hắn lấy một đốm sáng màu xanh ra.
Gen siêu phàm cấp mục đầu: Thiểm Thước.
Lục Duyên dùng ý niệm điều khiển đốm sáng xanh dung nhập vào cơ thể mình.
Từng sợi tơ kỳ lạ len lỏi giữa các khe hở trong chuỗi gen của hắn và bắt đầu làm đầy chúng.
Lục Duyên đã trải qua quá trình ghi lại gen ba lần nên đương nhiên không thấy bất ngờ.
Gen nhanh chóng được ghi lại hoàn tất. Lục Duyên đưa ý niệm vào màn sương trắng.
Bước cuối cùng là cuộc chiến của ý niệm.
Làn sương cuồn cuộn trước mặt Lục Duyên, để lộ ra một con sói lông bạc một sừng.
Hai mắt con sói long sòng sọc đầy không cam tâm.
Nó giận dữ gầm một tiếng, sóng gợn xung quanh không gian bỗng dưng biến mất.
Tiếp đó, Lục Duyên cảm nhận được một khí tức xuất hiện sau lưng mình.
Đồng tử co rút, hắn khởi động linh thể bạch ngọc toàn thân.