Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1164

Nói xong anh cúp điện thoại.

“Á!”

Bên ngoài phòng truyền tới tiếng Tôn Thiến thét chói tai: “Các người là ai, sao lại xông vào đâu?”

Diệp Bắc Minh lao nhanh ra khỏi phòng thì thấy có mấy ông lão ăn mặc cổ trang bước tới, trên người bọn họ đậm mùi máu tươi.

Sợ rằng bảo vệ của phủ Diệp lành ít dữ nhiều.

Một ông lão trong đấy tóm chặt cổ Tôn Thiên, nhe răng cười nói: “Nơi đây là nhà của Diệp Bắc Minh phải không?”

“Cậu ta có ở đây không?”

“Tôi… khụ khụ…”

Trước mắt Tôn Thiến chìm trong màn đen, cô ta sắp nghẹt thở rồi.

Ngôi sao của châu Phi trên tay rơi xuống đất, hai chân lơ lửng trên không, run rẩy không ngừng.

Diệp Bắc Minh quát lên: “Buông Tôn Thiến ra!”

Ầm ầm…”

Tiếng sấm nổ mạnh.

Ngay sau đó, Diệp Bắc Minh thoắt cái đã xuất hiện trước mặt ông lão đó, kiếm Đoạn Long xuất hiện trên tay anh từ lúc nào.

Anh chém một kiếm!

Phụt!

Ông lão đãng bóp cổ Tôn Thiến không ngờ rằng tốc độ của Diệp Bắc Minh lại nhanh như thế, bừa mới thấy bóng Diệp Bắc Minh thì cánh tay đã bị chặt đứt rồi.

Diệp Bắc Minh ôm lấy Tôn Thiên rồi nhanh chóng lùi về sau.

Cánh tay cụt của ông lão kia vẫn bám vào cổ Tôn Thiến.

Diệp Bắc Minh dùng nội lực khiến cánh tay kia buông ra.

Hai chân Tôn Thiến mềm nhũn, gục trong lòng Diệp Bắc Minh, cơ thể phát run vì sợ hãi.

“Chết tiệt! Cậu dám chém cánh tay của lão phu hả? Ranh con kia, cậu rốt cuộc là ai?”

Ông lão cụt tay tức giận hét lên: “Mặc kệ cậu là ai thì lão phu cũng phải nghiền cậu thành tro bã!”

Ánh mắt ba người kia cũng chăm chú hơn, cẩn thận quan sát Diệp Bắc Minh.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Đến phủ Diệp của tôi, tóm cổ người phụ nữ của tôi rồi, còn hỏi tôi là ai hả?”

Người phụ nữ của tôi?

Cơ thể mềm mại của Tôn Thiên hơi run.

Vậy mà anh đã chấp nhận gọi mình là người phụ nữ của anh rồi ư?

Bịch!

Bốn cặp mắt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, giọng nói lạnh băng đến cực điểm: “Mày chính là Diệp Bắc Minh? Bát hoàng tử là do mày giết?”

“Bát hoàng tử?”

Ánh mắt của Diệp Bắc Minh càng lạnh băng.

Trong nháy mắt khiến bốn lão giả cảm giác từ một thanh niên bình thường đã hóa thân thành thần chết!

Sát khí bộc phát ra từ trong cơ thể anh: “Các người đến từ đế quốc Thanh Long Côn Luân Hư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK