Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Đế Khởi La trầm mặc, một lát sau mới ma xui quỷ khiến thốt ra một câu: “Sợ rằng đến lúc đó sẽ là Đế tộc chúng ta cầu xin cậu ta”.  

 

...  

 

Trong đại điện.  

 

Diệp Bắc Minh nhìn Đạm Đài U Nguyệt: “Nếu mời gia nhập thì không bàn nữa”.  

 

Đạm Đài U Nguyệt vào thẳng vấn đề: “Vật này, cầm lấy!”  

 

Cô ấy vung tay quăng một miếng lưu ảnh thạch ra.  

 

Diệp Bắc Minh khó hiểu bèn rót chân nguyên vào lưu ảnh thạch.  

 

Trong đó hiện lên cảnh đã xảy ra ở học viện Giám Sát, quả nhiên anh đã thấy Chu Nhược Giai.  

 

Sau khi thấy Chu Nhược Giai không có việc gì, Diệp Bắc Minh thở phào nhẹ nhõm.  

 

Đạm Đài U Nguyệt bình thản nói tiếp: “Diệp Bắc Minh, đây là thành ý của chúng tôi!”  

  Advertisement

“Vợ chưa cưới của anh bị kinh hoảng, chúng tôi đã đưa cô ấy tới Tổng viện Giám Sát để tĩnh dưỡng rồi”.  

 

“Bất cứ lúc nào anh cũng có thể qua thăm cô ấy, đợi đến khi cô ấy khôi phục, chúng tôi sẽ đưa cô ấy về đây!”  

 

“Nếu anh cảm thấy thành ý này đủ rồi thì có thể cân nhắc gia nhập Tổng viện Giám Sát!”  

 

“Nếu như anh không muốn thì coi như tôi chưa từng nói câu ấy!”  

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh dịu hơn nhiều: “Cảm ơn”.

Đạm Đài U Nguyệt hơi bất ngờ: "Anh cũng biết cảm ơn à? Tôi còn tưởng anh oán trời oán đất nữa cơ".  

 

"Khụ khụ, thế hả?"  

 

Diệp Bắc Minh lúng túng ho khan.  

 

Phụt!  

 

Đạm Đài U Nguyệt che miệng cười: "Đương nhiên rồi".  

 

Cảm thấy không phù hợp với thân phận của mình, gương mặt cô ấy trở nên nghiêm túc: "Đúng rồi, còn một chuyện khác nữa, tôi muốn hỏi..."  

 

Đột nhiên.  

 

Nhẫn trữ vật trên ngón tay Diệp Bắc Minh rung lên.  

 

Anh cầm ra một miếng ngọc bội màu đen.  

 

Bên trong truyền tới giọng của Hắc Long Vương: "Đồ nhi, sư tỷ của cậu tỉnh rồi!"  

 

Vạn dặm truyền âm!  

 

Diệp Bắc Minh giật mình: "Cô Đạm Đài, xin lỗi không tiếp truyện được nữa!"  

 

....  

 

Sâu trong Long Đảo.  

 

Bên cạnh Long Trì.  

 

Thiên Nhận Băng đã tỉnh lại, thay một bộ váy dài mới tinh màu lam!  

 

Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước lên trước: "Nhị sư tỷ!"  

 

Trạng thái của Thiên Nhận Băng có chút không đúng, vẻ mặt hơi mê mang: "Tiểu sư đệ, em tới đây".  

 

Diệp Bắc Minh khá bận tâm: "Nhị sư tỷ, chị sao thế?"  

 

"Tiểu sư đệ, em có biết thiên nữ không?"  

 

Thiên Nhận Băng quay đầu, dùng vẻ mặt phức tạp nhìn Diệp Bắc Minh.  

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Nhị sư tỷ, các chị biết cả rồi sao?"  

 

 

Thiên Nhận Băng khẽ mỉm cười, giọng vô cùng bình tĩnh: "Ngay từ khi biết chuyện này, bọn chị đã biết số mệnh của mình rồi”.  

 

 

"Hiến tế sinh mệnh, tu bổ thế giới Chân Võ!"  

 

 

"Không chỉ có chị, còn có chị, còn có Tiểu Độc Tiên, Lạc Ly, Tử Cơ, Yêu Yêu, Như Khanh, Tuyết Kỳ, Hồng Đào, Như Yên nữa".  

 

 

"Số phận của họ cũng giống như chị!"  

 

 

Trái tim Diệp Bắc Minh co thắt.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK