Suốt một đêm này Diệp Bắc Minh tập trung ổn định cảnh giới!
Vừa tiến vào cảnh giới Đại năng tầng thứ hai, sức chiến đấu của anh tăng lên không chỉ gấp mười lần!
Sau khi Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khôi phục bản thể, hóa thành tháp Trấn Ngục Hỗn Độn, anh không cần phải dùng thần niệm để tiến vào không gian trong tháp nữa!
Chỉ bằng một ý nghĩ cả thân thể đã trực tiếp vào trong không gian!
“Bắc Minh!”
Vừa thấy Diệp Bắc Minh, Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi liền vội vàng chạy. tới nhào vào vòng tay của anh!
Diệp Bắc Minh ôm lấy hai người, hỏi: “Tình trạng Viên Tử Y thế nào rồi?”
Tiêu Dung Phi nũng nịu khit mũi: “Hừ, cũng chẳng thèm quan tâm chúng em thế nào, chỉ để ý tới người ngoài thôi!”
“Nhã Phi, chị đã nói anh ấy là một người lăng nhăng mà em còn không tin!” “Ừm..”
Gương mặt ngây ngô của Tiêu Nhã Phi nghiêm túc đáp: “Anh Diệp, tâm trạng của cô Viên không được tốt lắm”.
“Nhưng sau khi được chúng em giải thích, cô ấy đã có thể chấp nhận hoàn cảnh hiện tại của mình
Diệp Bắc Minh liếc nhìn về phía xa, Viên Tử Y ngồi khoanh chân giống như đang tu luyện!
Anh lắc đầu: "Cảnh giới của các em củng cố thế nào rồi?”
'Tiêu Nhã Phi cười đáp: “Chị đã tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, còn em vẫn ở Nhập Đạo!”
“Không gian bên trong tòa tháp thực sự rất tuyệt, chú Tháp cũng đối xử rất tốt với chúng em!”
“Anh Bắc Minh anh nhìn xem, chú ấy còn cho em một bộ chiến giáp nữa!” “Ra đây!"
Tiêu Nhã Phi khẽ hô một tiếng, trên cơ thể yêu kiều liền lóe lên một tầng ánh sáng!
Một kiện áo giáp bảy màu dần bao phủ lấy đường nét thân thể cô!
“Chị cũng có một bộ, chú Tháp nói, đây là bộ giáp của đại năng thượng cổ đói”
“Có thể chống đỡ một chiêu dốc toàn lực của cảnh giới Đại năng tầng chín! Chị cũng có một bộ, chị, chị mau cho anh Bắc Minh xem đi!”, Tiêu Nhã Phi thúc giục.
“Hừt”
Tiêu Dung Phi khẽ hừ một tiếng, hai tay khoanh trước ngực, ngoài lạnh trong nóng hất đầu sang một hướng khác!
“Tên này có chúng ta cũng quên đi, vậy mà còn ném thêm một cô gái vào nữa!"
“Thật là quá đáng!”
Nhìn dáng vẻ này hẳn là đang ghen rồi.
Tiêu Nhã Phi bước tới nắm lấy tay cô: “Chị à, tấm lòng chúng ta phải cởi mở một chút!”
Tiêu Dung Phi liếc Diệp Bắc Minh một cái được thôi, trừ phi đây là người cuối cùng!”
“Muốn em tha thứ cho anh cũng. Diệp Bắc Minh ngại ngùng vuốt mũi: “E rằng không được, ngày mai anh còn phải cướp hôn nữa!” Dứt lời. Anh nhanh như chớp lao ra ngoài, trực tiếp tiến vào lĩnh vực tuyệt đối! “Em nhìn anh ấy xeml” Tiêu Dung Phi tức tới giậm chân.
Sau khi tiến vào lĩnh vực tuyệt đối, Diệp Bắc Minh liền bắt đầu luyện tập Cực Đạo Tự Tại Công!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra chiêu, tiếng rồng ngâm vang vọng toàn bộ lĩnh vực!
Diệp Bắc Minh một kiếm lại một kiếm chém ra, tranh thủ thời gian đạt tới góc độ hoàn mỹ nhất!
Sau khi vung tới hàng chục ngàn đường kiếm! Từng chiêu đều là đòn đánh mạnh nhất của anh!
Cuối cùng Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không nhịn được hỏi: “Nhóc con, tại sao cậu cứ lặp đi lặp lại một đường kiếm này vậy?”
Diệp Bắc Minh nhe răng cư: người thì sao?”
Danh Sách Chương: