Bọn họ đã tiến và top một trăm rồi, làm sao có thể đến tham gia lôi đài thách chiến?
Rất hiển nhiên, mục tiêu của Hình Cổ là tám trăm triệu nguyên!
Tám trăm triệu nguyên!
Đừng nói là Hình Cổ, ngay cả một số trưởng lão cũng đỏ mắt!
Ông ta không chọc vào được mấy thanh niên này, chỉ có thể nhìn Lục Tuyết Kỳ trên lôi đài: “Lục Tuyết Kỳ, nếu bây giờ cô nhận thua!”
“Tám trăm triệu nguyên này sẽ là của Hình Cổ, cô cũng không cần bị thương!”
Toàn hội trường yên lặng như cái chết!
Hình Cổ rõ ràng đang cớp nguyên!
“Hình Cổ cũng thật ức hiếp người quá đáng!”
“Người ta là người của nhà họ Hình, ức hiếp cô, cô cũng chỉ có thể nhẫn nhịn!”
“Vãi! Đúng là vô liêm sỉ!”
“Ầy, Lục sư muội trực tiếp nhận thua là được, nguyên không quan trọng, đừng để mất mạng!”
Xung quanh đài võ đạo có người nhỏ tiếng bàn luận.
Điều khiến tất cả mọi người đều bất ngờ là, Lục Tuyết Kỳ hít sâu một hơi: “Hình Cổ sư huynh, tôi chấp nhận lời thách chiến của anh!”
“Cái gì?”
Trong tích tắc, tất cả mọi người đều chấn hãi nhìn sang Lục Tuyết Kỳ!
Cô ta điên rồi phải không?
Lại chấp nhận lời thách chiến của Hình Cổ!
Khóe miệng Hình Cổ nở nụ cười ngạo nghễ, giọng âm lạnh: “Lục sư muội thực sự không sợ chết sao?”
Ánh mắt Lục Tuyết Kỳ kiên định: “Vẫn chưa bắt đầu, Hình Cổ sư huynh làm sao biết tôi nhất định sẽ thua?”
“Ha ha ha!”
Hình Cổ cười lớn: “Tôi thích nhất là nghiền vụn đám người tự tin khó hiểu!”
“Đây là một miếng ngọc cổ của nhà họ Hình, nghe nói chôn giấu một bí mật vô cùng lớn của nhà họ Hình!”
“Cô lấy nó đến nhà họ Hình, có thể đổi được một tỷ khối nguyên!”
“Nếu cô thắng, miếng ngọc cổ này là của cô!”
Hình Cổ lật bàn tay, một miếng ngọc tạo hình cổ xưa xuất hiện trong lòng bàn tay!
Hắn ném ngọc cổ cho Kim trưởng lão!
Danh Sách Chương: