Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Diệp Bắc Minh lên tiếng gọi, đi qua ngồi xuống đó.  

 

Dạ Huyền hài lòng nhìn Diệp Bắc Minh, vỗ vai anh: "Thằng nhóc thôi, bố mày nằm mơ cũng không tưởng được, con lại có thể trưởng thành đến tận đây!"  

 

"Xem ra 99 vị Thái Cổ đại năng bố tìm cho con không hề lãng phí!"  

 

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh khá mất mát: "Các sư phụ đều đã ngã xuống!"  

 

Dạ Huyền thở dài: "Mẹ con đã nói cho bố hết rồi, con có thể có được thực lực như ngày hôm nay đã vượt qua các sư phụ của con".  

 

Diệp Bắc Minh siết chặt nắm đấm: "Bố, bố biết vùng đất Luân Hồi không?"  

 

"Nghe nói chỉ cần đi vào vùng đất Luân Hồi, sẽ có thể làm sống lại các sư phụ của con!"  

 

Biểu cảm trên mặt Dạ Huyền đông lại!  

 

Yên lặng!  

 

Một lát sau, Dạ Huyền nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Thằng nhóc thối, con biết được vùng đất Luân Hồi từ chỗ nào?"  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh trả lời: "Trước đó Ly Nguyệt từng nói cho con biết".  

 

"Sau khi con người chết, linh hồn sẽ tiến vào vùng đất Luân Hồi!"  

 

"Thần hồn của các sư phụ con không hề tiêu tán, đang ở ngay trong thế giới bỏ túi của con!"  

 

"Cho nên, làm sống lại bọn họ có lẽ sẽ còn đơn giản hơn!"

"Nhưng trên thế giới này quả thực đã từng lưu truyền một truyền thuyết về vùng đất luân hồi".  

 

"Ồ?"  

 

Hai mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: "Rốt cuộc chuyện xảy ra như thế nào vậy ạ?"  

 

Dạ Huyền vừa định giải thích.  

 

Nữ hoàng Tu La Ly Tố xuất hiện, trực tiếp nói: "Diệp Bắc Minh, tôi đã tìm được tung tích của thất sư tỷ Liễu Như Khanh của cậu!"  

 

"Cái gì? Thật sao?"  

 

Diệp Bắc Minh kích động đứng bật dậy.  

 

Nữ hoàng Tu La nói: "Như tôi đã nói qua, tôi từng tận mắt nhìn thấy sư tỷ của cậu bị một bà lão dẫn đi!"  

 

"Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn luôn cho người truy tìm tin tức của bà lão đó."  

 

"Lúc nãy, tôi vừa nhận được tin tức mới nhất, bà lão đến từ Diệu Dục môn của thế giới Tam Thiên!"  

 

"Diệu Dục môn?"  

 

Diệp Bắc Minh hơi nhướng mày: "Cái tên này có chút cổ quái!"  

 

Nữ hoàng Tu La trịnh trọng gật đầu: "Thế lực của Diệu Dục môn không lớn mạnh lắm, nhưng sau lưng lại có rất nhiều thế lực lớn ủng hộ!"  

 

"Đặc điểm lớn nhất của bọn họ là đi khắp nơi thu thập các người đẹp để dâng lên cho các thế lực lớn khác hưởng dụng!"  

 

"Thời gian trôi qua lâu như vậy, sư tỷ của cậu, cô ấy rất có thể…"  

 

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh lập tức đỏ ngầu, nổi giận gầm lên một tiếng: "Không thể nào!"  

 

"Diệu Dục môn ở đâu?"  

 

Nhìn thấy hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, vô cùng kích động.  

 

Nữ hoàng Tu La hoảng sợ: "Diệp Bắc Minh, cậu đừng nóng nảy quá!"  

 

"Đã hơn hai năm kể từ khi sư tỷ của cậu được bà lão của Diệu Dục môn kia cứu đi, nếu như muốn phát sinh chuyện gì thì cũng đã xảy ra rồi!"  

 

"Hiện tại…"  

 

"Đủ rồi!"  

Giọng nói của Diệp Bắc Minh hơi run rẩy: "Tiền bối, đưa tôi đến Diệu Dục môn!"  

 

 

"Cho dù tình hình hiện tại của thất sư tỷ như thế nào thì tôi nhất định cũng phải đưa chị ấy về nhà!"  

 

 

…  

 

 

Vào giờ phút này, bên trong Diệu Dục môn cực kỳ náo nhiệt!  

 

 

Trên quảng trường có rất nhiều tân khách từ khắp nơi đến chúc mừng!  

 

 

Bởi vì.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK