Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cho nên mới có cảnh vừa nãy!  

 

“Rốt cuộc người này là ai?”  

 

“Bất kể là ai, ông ta cũng là người đứng sau Diệp Bắc Minh!”  

 

“Rốt cuộc Diệp Bắc Minh có lai lịch thế nào?”  

 

“Bất kể hắn có lai lịch thế nào, từ nay về sau, bất kỳ người nào nhà họ Chu gặp Diệp Bắc Minh cũng phải cung kính cho tôi!”  

 

“Cung phụng hắn như ông nội cũng được!”  

 

Khuôn mặt già của Chu Cửu U tái nhợt.  

 

Một ông lão mặc cẩm bào hỏi: “Tứ ca, có đến mức đó không?”  

 

“Cùng lắm, nước sông không phạm nước giếng với Diệp Bắc Minh là được rồi”.  

 

Đôi mắt Chu Cửu U đỏ bừng: “Hôm nay chết một Chu Hiếu Thiên, một Chu Hoàng, còn chết hai lão tổ…”  

 

“Những việc này không quan trọng, đáng sợ nhất là người đàn ông trung niên này, ông ta có sức mạnh tiêu diệt nhà họ Chu tùy ý!”  

 

“Chẳng may lại đắc tội với Diệp Bắc Minh lần nữa, nhà họ Chu sẽ xong đời hoàn toàn!”  

 

…  

 

Vừa rời khỏi nhà họ Chu, đến một sơn cốc.  

 

Diệp Bắc Minh dừng bước chân: “Đuổi theo lâu như vậy mà còn không ra tay hả?”  

 

Một tràng tiếng bước chân ập đến, mười mấy ông lão cực kỳ già nua xuất hiện.  

 

Bọn họ không dám lại gần, mà đứng cách đó mấy trăm mét!  

 

Một ông lão mũi khoằm lên tiếng: “Nhóc con, mày cũng thật bình tĩnh đấy”.  

 

“Mấy ông lão bọn tao đã đi theo mày từ lúc mày rời khỏi nhà họ Chu, mà bây giờ mày mới dừng lại!”  

 

Diệp Bắc Minh lạnh nhạt nhìn mấy người: “Năm cảnh giới Thần Chủ!”  

 

“Sáu cảnh giới Thần Vương hậu kỳ đỉnh phong!”  

 

“Còn có năm cảnh giới Thần Vương hậu kỳ!”  

 

“Thế trận cũng thật cường mạnh đấy, các ông tìm tôi có việc gì?”  

 

Đột nhiên, một ông lão có khí tức rắn độc bước ra một bước, lạnh giọng uy hiếp nói: “Nhóc con, mày giả vờ cái gì hả?”  

 

“Giao Kiếm Long Đồ trong tay mày ra đây, giao cả cách tu luyện Tổ Long Pháp Tướng ra nữa!”  

 

“Bọn tao có thể đồng ý tha cho mày một mạng!”  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Nếu tôi không giao ra thì sao?”  

 

Ông lão có khí tức rắn độc nghiêm mắt lại: “Bọn tao có cả vạn cách có thể bắt mày giao ra”.  

 

“Nếu không muốn chết một cách đau đớn, tốt nhất mày nên biết điều”.  

 

“Ồ”.  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu một cách thản nhiên.  

 

Xòe hai tay: “Các ông còn đợi gì nữa? Ra tay đi”.  

Mười mấy người do dự, lại không có một ai dám ra tay!  

 

Diệp Bắc Minh cười: “Không phải chứ, mười mấy người các ông cùng liên thủ, vậy mà không dám ra tay?”  

 

Ông lão mũi khoằm nheo mắt: “Diệp Bắc Minh, tao biết mày có rất nhiều thủ đoạn”.

“Nhưng bọn tao cách mấy trăm mét, mày tưởng những thủ đoạn của mày có ích hả?”  

 

Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng: “Không thử thì làm sao biết vô ích?”  

 

“Kiếm Đoạn Long, giết!”  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK