Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tôi biết sai rồi, cậu giết tôi thì tôi cũng chẳng có một lời oán hận, cầu xin cậu giữ lại cho nhà ho Ô một người nối dõi đi!”  

 

Bốp bốp bốp!  

 

Điên cuồng dập đầu, trong lòng đầy sự hối hận!  

 

Cầu xin tha thứ như chó nhà có tang!  

 

Nếu cho ông ta thêm một cơ hội nữa, dù thế nào ông ta cũng sẽ không chọc tới Diệp Bắc Minh.  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh hết sức hờ hững: “Từ khi ông bắt đầu đụng đến mẹ tối, thì nhà họ Ô cũng chỉ còn một con đường chết!”  

 

Bùng!  

 

Trước mắt Ô Đạo Hoành hiện lên một ngọn lửa!  

 

Giây sau đó.  

 

Đã hóa thành một mảnh tro tàn!  

 

Nhà họ Ô đã bị giết như thế.  

 

…  

 

Đại Lục Thượng Cổ, ở một nơi sâu trong gia tộc họ Cổ.  

 

Đột nhiên, một ông lão phun ra một ngụm máu tươi: “Nhà họ Ô của đại lục Chân Võ đã bị giết?”  

 

Một giây sau đó.  

 

Ông lão lấy ra cái la bàn, kim đồng hồ trên đó đang điên cuồng chuyển động!  

 

“Đây là… Chờ đã!”  

 

“Hơi thở của Thiên Nữ? Sao lại như thế được! Sao đại lục Chân Võ lại có Thiên Nữ được sinh ra?”  

 

“Lại còn con mẹ nó không chỉ một người! Má!”  

 

“Người đâu!”  

 

Ông lão xúc động hét to: “Người đâu, mau tới đây! Thiên Nữ đã xuất hiện rồi thì còn cần nhà họ Ô làm cái quái gì?”  

 

…  

 

Sau khi nhà họ Ô bị giết.  

 

Nhẫn chứa đồ của Diệp Bắc Minh bỗng nhiên lóe lên, anh lấy ra một cái ngọc bội!  

 

Bên trong là giọng nói của Hạ Nhược Tuyết: “Bắc Minh, anh mau về đi, mấy sư tỷ của anh đều ngất xỉu hết cả rồi!”  

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh chợt đổi: “Sao lại như thế? Không thể như thế được!”  

 

“Các sư tỷ không sao chứ?”  

 

Hạ Nhược Tuyết lo lắng nói: “Em cũng không biết nữa, sinh mệnh thì không có gì phải lo!”  

 

“Chỉ là… Tình trạng của họ rất quái lạ, cơ thể họ đều sáng bừng lên…”  

 

Lo lắng cho an toàn của các sư tỷ, Diệp Bắc Minh dẫn mọi người về Thanh Huyền Tông.  

 

Rồi đi thẳng đến Nguyệt Phong.  

 

“Bắc Minh, anh về rồi!”  

 

Nhìn thấy Diệp Bắc Minh chạy về, Hạ Nhược Tuyết lập tức đi tới.  

 

Lãnh Nguyệt và Sát Chủ cũng có mặt.  

 

Diệp Bắc Minh hỏi: “Dì Nguyệt, tiền bối Sát, xảy ra chuyện gì thế này?”  

 

Hai người nhìn nhau, khẽ lắc đầu: “Minh nhi, chuyện này dì cũng chưa từng gặp bao giờ”.  

 

Diệp Bắc Minh nhướng mày, đi tới trước mặt các sư tỷ.  

 

Chỉ thấy họ nằm dài trên giường, hai mắt nhắm chặt.  

 

Mi tâm của mỗi người đều bùng lên ánh ngọc sáng ngời, mềm mại bao trùm lấy cơ thể họ.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK