Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1787

Ở đây ngoại trừ Diệp Bắc Minh và Giáo Phụ ra, tất cả những người còn lại đều như bị thi triển pháp chú định thân vậy!

Tất cả đều yên lặng!

Lý Thanh Liên nói ra vài câu khẩu quyết: “Vạn Cổ Thanh Liên Quyết, trong khi luân hồi, quên hết tất cả!”

“Xoá bỏ ký ức!”

Trên không trung hiện lên rất nhiều ánh sao, bắn những ánh hào quang ra ngoài.

Mười giây sau, tất cả đều biến mất.

Lý Thanh Liên mở miệng nói: “Đồ nhi cứ yên tâm đi, ta đã xoá bỏ tất cả ký ức về chuyện vừa nãy rồi!”

Chu Huyền vô cùng cảm kích: “Cảm ơn sư phụ!”

“Chúng ta đi thôi!”

Cuối cùng Lý Thanh Liên nhìn Diệp Bắc Minh một cái, đưa Chu Huyền rời đi.

Lúc này Diệp Bắc Minh cũng không ngăn cản.

Giáo Phụ mỉm cười: “Được rồi Tiểu Minh, vi sư cũng phải đi đây!”

Diệp Bắc Minh vội vàng hỏi: “Nhị thập thất sư phụ, người muốn về Côn Lôn Hư sao?”

Giáo Phụ gật đầu: “Đúng vậy, ta trở về có chút việc, xong việc sẽ rời đi”.

Diệp Bắc Minh hỏi: “Sư phụ, con phải làm thế nào mới có thể gặp lại mọi người? Con rất nhớ các sư phụ!”

“Ha ha ha ha ha!”

Giáo Phụ cười lớn một tiếng: “Đồ nhi ngoan, con phải tự đi trên con đường cuộc đời của chính mình”.

“Các sư phụ cũng có chuyện mà mình phải làm, sao có thể ngày nào cũng ở cùng với con được!”

“Con chỉ cần tăng thực lực của chính mình lên, đợi đến khi toàn bộ giới luyện võ đều biết đến tên của con, có lẽ các sư phụ còn muốn nhờ con giúp đỡ ấy chứ!”

Đột nhiên.

Giáo Phụ nghiêm mặt lại, khoát tay.

Trong lòng bàn tay ông ấy xuất hiện một miếng thủy tinh màu xanh.

Lóe ra hào quang!

“Không tốt!”

“Đồ nhi, vi sư còn có chút chuyện, đi trước đây!”

Nói xong câu này, Giáo Phụ bước ra từng bước, biến mất ở trong tầm mắt.

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Chẳng lẽ nhị thập thất sư phụ gặp phải phiền toái gì sao?”

Lúc này.

Mọi người khôi phục bình thường khỏi bị định thân.

“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”

“Hình như thái tử đã hạ lệnh đưa Thiên Quân Lâu cho Diệp Bắc Minh?”

“Vì sao thái tử lại làm như vậy?”

Cho dù thế nào mọi người cũng đều không thể nhớ ra được, cứ như có một phần trí nhớ bị cắt bỏ vậy.

Nhưng mà.

Bọn họ còn nhớ rõ cảnh tượng Chu Huyền hạ lệnh để Thiên Quân Lâu thuộc về Diệp Bắc Minh.

Ngoài ra hình như còn có cả hai ông lão nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK