Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thanh Long Tôn Giả phát ra một tiếng gầm giận dữ, trong nháy mắt đã khôi phục nguyên hình thanh long: "Lão già, ông đáng chết!"  

 

 

Ông ta vặn vẹo thân thể, lao về phía người đỡ đầu.  

 

Người đỡ đầu chậm rãi đốt một điếu xì gà, chờ đến khi Thanh Long vọt tới trước người.  

 

Lại vung một bàn tay ra!  

 

Thanh long dài hàng trăm mét lại bay ra ngoài giống như chó chết một lần nữa!  

 

Người đỡ đầu tiến lên một bước, giẫm lên trên đầu thanh long: "Ông đây nói ông là côn trùng, ông còn không phục đúng không?"  

 

"Cho dù là thanh long lão tổ ở trước mặt ông đây, ông đây cũng có thể xé sống!"  

 

Diệp Bắc Minh giơ ngón tay cái lên: "Sư phụ bá đạo quá!"  

 

Người đỡ đầu cười ngạo nghễ: "Đồ nhi, xem thật kỹ, học hỏi cho tốt vào".  

 

"Vâng!"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu.  

 

Một giây sau.  

 

Người đỡ đầu giơ chân lên, hung hăng đạp xuống!  

 

"A!"  

 

Thanh Long Tôn Giả kêu thảm, trong nháy mắt bị gãy mấy chục cái xương rồng.  

 

"Ồ, ở đây còn có hai cái sừng rồng này!"  

 

Người đỡ đầu tiện tay bắt lấy sừng rồng của Thanh Long Tôn Giả, bỗng nhiên dùng lực!  

 

“Răng rắc” một tiếng vang giòn, thế mà một đôi sừng rồng trực tiếp bị bẻ gãy.  

 

Ông ấy tiện tay ném cho Diệp Bắc Minh: "Đồ nhi, cầm lấy đi!"  

 

Thanh Long giận dữ gào thét: "Đáng chết, người đỡ đầu, ông dám đối xử với tôi như vậy?"  

 

Người đỡ đầu nhếch miệng: "Một con côn trùng mà thôi, còn dám mạnh miệng ư?"  

 

Ông ấy đưa tay chộp về phía cột sống của thanh long!  

 

Một cái gân rồng tráng kiện bị ông ấy bắt lấy!  

 

Thanh long hoàn toàn luống cuống, giọng nói cũng đang run rẩy: "Ông... Ông muốn làm gì?"  

 

Người đỡ đầu lười trả lời.  

 

Cổ tay bỗng nhiên dùng sức!  

 

“Ầm!”  

 

Một cái gân rồng đẫm máu bị kéo ra.  

 

"Gào!"  

 

Thanh Long Tôn Giả run rẩy kịch liệt, kêu rên hai tiếng sau đó hoàn toàn ngất đi.  

 

Người đỡ đầu thở dài một hơi: "Đúng là yếu ớt, tôi còn chưa ra tay ông đã ngã xuống rồi".  

 

"Đồ nhi, cái gân rồng này là vật đại bổ!"  

 

Đậu má!  

 

Sư phụ quá mạnh!  

Hô hấp của Diệp Bắc Minh dồn dập, mặt đỏ tới mang tai, ngay cả anh cũng đều cảm thấy có chút choáng váng!  

 

 

"Má ơi..."  

 

 

Đám người tu võ ở đây đều ngây ra, bọn họ có nằm mơ cũng không thể tượng tượng ra được cảnh tượng trước mắt!  

 

 

Hơn triệu con ma thú và yêu thú đều sợ mất mật!  

 

 

Đây chính là Thanh Long Tôn Giả!  

 

 

Thế mà lại bị bạo ngược như vậy?  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK