Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Di Lâm hét lớn một tiếng: “A!!!”  

 

Đẩy cửa xe ra, trong đầu chỉ còn có một suy nghĩ.  

 

Có lẽ chỉ có Diệp Bắc Minh có thể cứu cô ta!!!  

 

Ban đầu cậu thanh niên kia liền giết năm người, tuyệt đối không phải người bình thường!!!  

 

“Cứu mạng…”  

 

Trần Di Lâm chạy đến trước xe việt dã của Diệp Bắc Minh, xuyên qua cửa kính xe, tuyệt vọng nhìn anh.  

 

Diệp Bắc Minh ánh mắt lạnh lùng, không có ý mở cửa xe.  

 

Hướng dẫn viên kia từ trong đám người đi ra: “Nhóc con, không phải vừa rồi mày ra vẻ sao?”  

 

“Đi ra cho ông!”  

 

“Năm người mày giết kia đều là người của tao!”  

 

“Kiệt kiệt kiệt!”  

 

Những đám lính đánh thuê kia cầm súng đi đến.  

 

Xe việt dã bị vây quanh nước chảy không lọt!  

 

Đột nhiên.  

 

Một giọng nói lạnh lùng truyền tới: “Mấy người bây giờ có thể cút được rồi”.  

 

“Mạng của người này là của tao!”  

 

Một thanh niên đội mũ lưỡi trai.  

 

Đi ra từ trong một chiếc xe việt dã.  

 

Vươn người!  

 

Khoảnh khắc Dạ Kiêu nhìn thấy thanh niên đội mũ lưỡi trai, con ngươi co rút lại, kinh hãi kêu lên một tiếng.  

 

Sâu trong rừng cây cũng truyền đến tiếng kinh hãi của một lão giả.  

 

Dạ Kiêu và ông lão Hắc Xà cùng mở miệng: “Thợ săn, đứng thứ 277 bảng xếp hạng ngầm!!!”

Hàm Kim Lượng đứng thứ 277 bảng xếp hạng ngầm.  

 

Đủ chấn nhiếp tất cả mọi người!  

 

Đột nhiên.  

 

“Rít!”  

 

Con rắn linh ông lão Hắc Xà nuôi liền ra tay, nhào về phía thanh niên đội mũ lưỡi trai.  

 

Thanh niên đội mũ lưỡi trai chắp hai tay sau lưng, thờ ơ.  

 

Đến khi con rắn linh cách hắn trong một mét.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK