Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một giây sau.  

 

 

Diệp Bắc Minh bước lên trước, hét lớn về phía Y Thánh Cung: "Thanh Huyền Tông, Diệp Bắc Minh, đến đây khiêu chiến!"  

 

Ầm ầm!  

 

Tiếng nói như sóng thần truyền vào Y Thánh Cung.  

 

"Gì cơ?"  

 

Vô số người đồng loạt ngẩng đầu.  

 

"Khiêu chiến Y Thánh Cung?"  

 

"Đù! Ai to gan thế, anh ta điên rồi à?"  

 

Vô số ánh mắt nhìn qua.  

 

Ngay cả đám người tu võ xếp hàng dưới núi cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía cổng Y Thánh Cung.  

 

Trong mắt ngập tràn chấn động!  

 

Từ khi Y Thánh Cung thành lập đến giờ, người dám đến khiêu chiến không vượt quá trăm người!  

 

Hơn nữa.  

 

Gần như bị diệt toàn bộ!  

 

Chỉ có một hai người đánh ngang tay, cuối cùng còn gia nhập Y Thánh Cung!  

 

Một trăm ngàn năm trở lại đây, số người khiêu chiến Y Thánh Cung bằng không!  

 

Hôm nay.  

 

Lại có người dám khiêu chiến Y Thánh Cung? Hơn nữa còn là một người trẻ tuổi chưa dứt sữa?  

 

"Ai mà to gan như vậy? Dám đến khiêu chiến Y Thánh Cung?"  

 

Một giọng nói đầy uy nghiêm vang lên.  

 

Hai lão già đi ra khỏi cổng Y Thánh Cung, đứng ở tầng thứ 99 của bậc thang nhìn xuống phía dưới: "Ai muốn khiêu chiến Y Thánh Cung?"  

 

"Tôi".  

 

Diệp Bắc Minh phun ra một chữ.  

 

"Cậu?"  

 

Đôi mắt hai lão già trầm xuống, rơi vào trên người Diệp Bắc Minh.  

 

Trong nháy mắt, khuôn mặt già nua đen kịt!  

 

Ánh mắt tức giận của lão già áo đen rơi xuống người Hoàng Kinh Vân: "Hoàng Kinh Vân, cậu muốn bị đuổi ra khỏi tông môn ư?"  

 

"Thân là đệ tử Y Thánh Cung, thế mà cho phép chuyện này xảy ra?"  

 

"Càn quấy! Quá càn quấy!"  

 

Một lão già mặc cung trang khác cũng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống: "Người trẻ tuổi này không biết nặng nhẹ, chẳng lẽ cậu cũng không biết sao?"  

 

"Hai vị trưởng lão, tôi..."  

 

Hoàng Kinh Vân sắp sợ phát khóc!  

 

Trong lòng anh ta hối hận muốn chết!  

 

Sớm biết thế, anh ta nói nhảm nhiều như vậy làm gì chứ?  

Diệp Bắc Minh lại bình tĩnh lên tiếng: "Hai vị trưởng lão, không liên quan gì đến anh ta!"  

 

 

"Do tự tôi muốn khiêu chiến!"  

 

 

Xung quanh lặng ngắt như tờ!  

 

 

Ai ai cũng ngây người!  

 

 

"Tên này quả thực bị điên rồi, trưởng lão Y Thánh Cung đã xuất hiện mà anh ta còn dám nói xằng nói bậy!", trong lòng mọi người thầm nghĩ.  

 

 

Lão già áo đen nhịn xuống cơn tức: "Người trẻ tuổi, cậu biết mình đang nói cái gì không?"  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK