Rồi bất ngờ vỗ tới một chưởng, rơi xuống ngay nơi Diệp Bắc Minh vừa đứng!
Khoảng không xung quanh lập tức sụp đổ, mặt đất trong bán kính hàng trăm mét chớp mắt hoá thành một vùng cháy đen!
Nếu lệch đi mà nửa phân, thì Diệp Bắc Minh, người đang được bao phủ trong dòng khí hỗn độn liền bị bại lộ!
“Trời ạ,... Đế thủ à, năng lực dự cảm này của cô cũng quá nhạy bén rồi đớ”, Diệp Bắc Minh không kìm được nuốt một ngụm nước bọt khan.
Dao Trì kiêu ngạo đáp: “Gọi ta là nữ đết”
Những ông lão khác thấy vậy đều ngạc nhiên nhìn ông lão áo xanh hỏi: “Lão thất à sao thế?”
Ông lão áo xanh nhíu mày, sau đó nhanh chóng thả lỏng: "Không sao... là do tôi nhạy cảm quá ấy mài!”
Rồi lắc đầu, đi thẳng về phía núi Côn Ngô và biến mất! Những ông lão khác cũng theo sau. “Nhóc con, nhân lúc này mau đi thôi!”
Diệp Bắc Minh nhanh chóng đuổi theo, vừa đặt chân vào núi Côn Ngô, một hơi thở thuở hồng hoang liền bổ vào mặt!
Giờ phút này anh dường như đã bước chân vào một thế giới cực kỳ cổ xưa.
Một hơi thở viễn cổ bất diệt bao trọn vòm trời!
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Đây chính là núi Côn Ngô sao? Rõ ràng là ở cùng khoảng đất trời, vậy mà lại chia thành hai loại cảm giác hoàn toàn khác nhau!”
“Đương nhiên rồi!”
Dao Trì trịnh trọng giới thiệu: “Núi Côn Ngô là một trong mười ngọn núi thân
sáng tạo!”
“Khi Nguyên Thủy Chân Giới còn chưa ra đời thì nó đã tồn tại trên cõi đời này rồi!"
“Mỗi một cành cây nhành cỏ, hạt cát cục đất ở đây đều mang trong mình hơi thở của thời xa xưal”
“Nhóc con, tiến lên 3978 mét, sau đó dừng lại, khắc xuống đạo phù văn này!”
Nói đoạn trong tâm trí Diệp Bắc Minh liền hiện hữu một đạo phù văn phức tạp!
Anh đương nhiên sẽ không nghỉ ngời Người phụ này quả thực ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn!
Nếu để Dao Trì nghe được, chắc chắn sẽ ngạo mạn ném lại một câu: đúng là nói nhảm, ta là nữ đế cơ mài!
Dưới sự che chở của dòng khí hỗn độn, căn bản không có ai phát giác ra sự †ồn tại của Diệp Bắc Minh, sau khi đi được 3978 mét!
Diệp Bắc Minh nhấc tay, khắc xuống dòng phù văn vừa được truyền tải! Hư không khẽ rung động!
Một màn ánh sáng xuất hiện trước mắt, vừa rồi vậy mà ẩn hình không tản mát ra bất kỳ hơi thở nào!
Nếu Diệp Bắc Minh tùy tiện lao tới chắc chắn sẽ bị phát hiện!
Dao Trì rất hài lòng: “Được rồi, tiếp tục khắc xuống đạo phù văn khác đi!” Diệp Bắc Minh ngoan ngoãn làm theo.
Tỉ mỉ khắc một đạo phù văn khác trong đầu mình xuống!
Anh một bước tiến vào trong!
Trên đường đi Dao Trì liên tục chỉ điểm!
Suốt hai ngày hai đêm, Diệp Bắc Minh thuận lợi một đường lên tới đỉnh núi Côn Ngô, không hề va chạm với bất kỳ cấm chế nào ở đây cả!
Một dòng suối thần dài chỉ hơn trăm mét, chiều rộng tâm bốn năm mét, cuồn cuộn như sông!
Điều khiến anh ngỡ ngàng chính là thứ chảy xuôi bên trong con suối không phải nước suối như bình thường mà là một dòng sông chứa đầy sao!
Những hòn đá cuội dưới lòng suối giống như những vì sao tỏa sáng lấp lánh trong vũ trụ, mang theo sức mạnh vô tận!
Danh Sách Chương: