Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Cơ bước tới, ánh mắt u ám: “Cuồng Nhi, sao con lại nói sự thật ra ngoài rồi!?”

“Không phải ta đã nói với con là ta và bố con là anh em ruột sao!” “Tại hoàng cung Ma tộc, con chỉ có thể gọi ta là cô!”

Trời ạ!

Nội tâm Diệp Bắc Minh như có sóng dậy biển dâng!

Bản thân chỉ ngẫu nhiên phỏng đoán vậy mà phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa!

Anh chỉ có thể thuận theo đó mà diễn tiếp, khàn giọng đáp: “Tâm trạng con không tốt, đừng chọc tới con! Con chỉ muốn quanh quẩn trong cung một lúc, ai chọc con con liền giết kẻ đó!”

"Xin lỗi......

Trong mắt Đế Cơ xẹt qua một tia thống khổ.

“Mẹ không thể đường đường chính chính nhận con, để con phải tủi thân rồi!”

“Con không phải thích Phượng Cửu của Phượng tộc sao? Ngày mai mẹ sẽ lập tức hạ lệnh gả Phượng Cửu cho con!”

"Đủ rồi! Đừng nói chuyện với con nữa!”, Diệp Bắc Minh đè giọng gầm lên.

"Được rồi được rồi!"

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót.vn nhé các bạn.

Đế Cơ giống như một đứa trẻ mắc lỗi, tiện tay móc ra một tấm lệnh bài, nhẹ giọng dỗ dành: “Mẹ đưa con lệnh bài của mẹ, con cứ mặc sức đi dạo toàn bộ hoàng cung đại nội này!”

“Hừi”

Diệp Bắc Minh một phát cướp lấy lệnh bài rồi biến mất.

Đế Cơ thở dài một tiếng, vừa định về cung nghỉ ngơi.

Thì một tên thái giám lại hớt hải lao tới hô to: “Thái hậu, xảy ra chuyện rồi!”

“Đế chủ dẫn theo đội quân triệu lính của Đế tộc bao vây lấy Cổ thành của Phượng tộc rồi!”

“Nói là phải san bằng Phượng tộc Gố thành, giao nộp ra hung thủ!”

Đế Cơ giật mình: “Anh trai ta điên rồi à?2”

“ĐiI Chuẩn bị loan giá tới Phượng tộc Cố thành!” Nửa giờ sau, Đế Cơ cuối cùng cũng đuổi tới bên ngoài Phượng tộc Cố thành! Đội quân của Đế tộc đang đang điên cưồng tấn công!

Phượng tộc Cố thành đã khởi động trận pháp, tạm thời chống đỡ lại thế công!

“Anh, anh đang làm gì vậy?”, Đế Cơ bước tới hỏi. Hai mắt Đế Ngao đỏ ngầu như sắp nhỏ ra máu: “Cuồng Nhi chết rồi! Thằng

bé bị một tên tiểu súc sinh không rõ danh tính chết, tên tiểu súc sinh đó đã cùng Phượng Cửu của Phượng tộc động phòng!”

“Cái chết của Cuồng Nhi chắc chắn không thoát khỏi quan hệ với Phượng tộc!”

“Ta phải nghiền nát Phượng tộc, báo thù cho Cuồng Nhi!" Đế Cơ như chết đứng.

Cuồng Nhi chết rồi?

Vậy người mà bà ta vừa nhìn thấy ở hoàng cung là ai? Nhất định là Đế Ngao hiểu lầm rồi!

Đế Cơ mỉm cười: “Anh, anh nhầm lẫn rồi chăng?”

“Nửa giờ trước, em còn nhìn thấy Cuồng Nhi ở trong cung, thằng bé còn sống khỏe mạnh lắm, chỉ là tâm tình không được tốt thôi”.

“Thằng bé đang dạo chơi trong hoàng cung, em còn đưa lệnh bài cho nó nữa!"

“Em nói cái gì?”

Đế Ngao bàng hoàng ngoảnh đầu lại: “Mang lên đây!”

Vừa phất tay liền có vài chục người thuộc Đế tộc khiêng một chiếc quan tài tới.

Bên trong đặt một thi thể khô cong, chính là Đế Cuồng!

“Nếu Cuồng Nhi chưa chết thì đây là cái gì?”, Đế Ngao đỏ hồng hai mắt, ngón tay run run chỉ vào xác khô nói.

Đế Cơ ngẩn người, cảm giác huyết mạch gắn kết lập tức tràn tới, chỉ cần một cái liếc mắt bà ta liền biết người trong quan tài chính là Đế Cuồng!

Con trai của bà ta, Đế Cuồng!

Chết rồi!

“Cuồng Nhi!!!" Đế Cơ thét lên một tiếng đau xé ruột gan.

Đế Ngao lập tức phản ứng lại: “Không hay rồi! Thằng nhãi đó giả mạo Cuồng Nhi để thâm nhập vào hoàng cung rồi!”





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK