Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Mọi người nhà họ Thôi nhanh chóng chạy đến chỗ Thôi Nghê Thường, che chở cho cô ta.  

 

“Cút ra ngoài!”  

 

Lâm Vân giơ tay đẩy vai Diệp Bắc Minh ra!  

 

Trong khoảnh khắc hai người họ chạm vào nhau, tiếng răng rắc bỗng vang lên, bàn tay của Lâm Vân vỡ vụn!  

 

“Á!”  

 

Lâm Vân kêu la thảm thiết, bay ngược ra ngoài!  

 

Bởi vì tất cả mọi người đều đang chiến đấu, không ai chú ý đến chuyện này.  

 

Chỉ có Thôi Nghê Thường che miệng đầy ngạc nhiên: “Anh Diệp, thực lực của anh?”  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh cười nói: “Đừng sợ, tôi sẽ không hại cô”.  

 

Thôi Nghê Thường gật đầu!  

 

Cùng lúc đó, người nhà họ Thôi không chống lại được sự vây công của hơn trăm người, kết quả là lần lượt bị bắt!  

 

Diệp Bắc Minh vừa định ra tay thì người đàn ông dẫn đầu quát: “Đeo gông lên cho tất cả bọn họ, dẫn về thành Huyết Linh!”  

 

“Nhóc, dừng tay, tu vi của người này là cảnh giới Chúa Tể!”  

 

Càn Khôn Trấn Ngục nói với giọng nghiêm túc: “Hiện tại bản tháp không thể ra tay, mà chân nguyên của cậu thì không dùng được!”  

 

“Cảnh giới Chúa Tể có đe dọa đến tính mạng của cậu!”  

 

Diệp Bắc Minh dứt khoát lựa chọn từ bỏ việc phản kháng!   

 

Một lát sau.  

 

Tất cả mọi người bị bắt đeo gông xiềng, nhốt trong một chiếc xe tù lớn.  

 

“Xong rồi, xong hết rồi!”  

 

“Những người này là người của Huyết Tộc!”  

 

“Hu hu hu, cụ ơi, một khi chúng ta bị đưa đến thành Huyết Linh thì sẽ bị vứt vào đấu thú trường đấy!”  

 

Người nhà họ Thôi tuyệt vọng.  

 

Thôi Nhân Lôi thở dài: “Trời muốn hủy diệt Thôi Nhân Lôi này sao? Là tôi có lỗi với mọi người!”  

 

Mắt Lâm Vân đỏ ngầu, anh ta nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh: “Thằng khốn, tất cả là tại mày!”  

 

“Nếu không phải tại mày làm lỡ thời gian của bọn tao thì bọn tao đã đi từ lâu rồi!”  

 

“Làm gì có chuyện bị Huyết Tộc bắt lại?”  

 

Diệp Bắc Minh ngồi nhắm mắt dưỡng thần trong một góc của xe tù!  

Một lát sau, xe tù đi đến rìa khu vực cấm.  

 

 

Gia nhập đội ngũ xe tù.  

 

 

Người đàn ông bắt giữ người nhà họ Thôi cười lớn: “Ha ha ha, bắt được hơn một nghìn người, lần này có thứ đáng để xem rồi!”  

 

 

Mãi lâu sau, đến thành Huyết Linh.  

 

 

Tường thành được xây bằng khoáng thạch màu đen cao hơn trăm mét.  

 

 

Trong màn đêm tối tăm, thành Huyết Linh tựa như một con rồng đang nằm!  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK