Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tất cả mọi người sợ đến ngốc nghếch!  

 

“Mau đi thôi!”  

 

Có vài vị khách quay người định bỏ đi.  

 

Lão Thạch cười lạnh lùng một tiếng: “Tôi chưa lên tiếng, các người ai dám đi?”  

 

Lão ta dậm mạnh chân xuống, một luồng sóng khí khủng bố cuồn cuộn  nổi lên!  

 

Phập! Phập! Phập!  

 

Mấy chục vị khách muốn ra về trước đều bị nổ tung, hóa thành sương máu, xương cốt không còn!  

 

“A!”  

 

“Đừng…”  

 

“Tôi không muốn chết!”  

 

“Hu hu hu!”  

 

Rất nhiều khách quý đều sợ phát khóc.  

 

Lão Thạch âm lạnh nhìn qua: “Ồn ào!”  

 

Đưa bàn tay như xương trắng đập về phía đám đông!  

 

Phập!  

 

Lại một làn sương máu nổ ra!  

 

Hung tàn!  

 

Sát phạt!  

 

Chết chóc!  

 

Tất cả mọi người đều sợ đến ôm chặt miệng, không dám phát ra tiếng!  

 

Lão Thạch này, đúng là còn hung tàn hơn cả Diệp Bắc Minh!  

 

Lão Thạch nhếch miệng cười: “Vừa nãy tôi đã giết mấy trăm người,  đủ thành ý rồi chứ?”  

 

Diệp Bắc Minh chẳng xao động: “Không có hứng”.  

 

Lão Thạch nheo đôi mắt, trong mắt lóe lên tia lạnh lùng: “Cậu thanh niên, người dám từ chối tôi đều đã chết!”  

“Nhưng, cậu rất có tiềm năng, tôi nổi lòng yêu mến nhân tài”.  

 

“Thế này đi, cậu giao ra công pháp tu luyện tổ long pháp tướng, tôi không những giúp cậu giết tất cả mọi người trừ Chu Long Hổ”.  

 

“Mà Thạch Chấn Thiên tôi còn nhận cậu làm đệ tử cuối cùng!”  

 

“Không sợ nói với cậu một câu, tôi là cảnh giới Thánh Cảnh trung kỳ!”  

 

Diệp Bắc Minh thản nhiên lên tiếng: “Một cảnh giới Thánh Cảnh trung kỳ, cũng có thể ra vẻ trước mặt tôi sao?”  

 

“Làm sư phụ của tôi, ông mà cũng xứng?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK