Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1672

Giọng nói của Diệp Bắc Minh hệt như vọng lại từ nơi địa ngục Cửu U kinh hoàng: “Những người khác quỳ xuống nhận tôi làm chủ nhân thì được phép sống sót”.

“Còn anh? Anh là tên rác rưởi ăn hại phương nào hả?”

“Chết đi cho đỡ chật đất!”

Gia đình là vảy ngược bất khả xâm phạm của Diệp Bắc Minh.

Dám động chạm đến vảy ngược của rồng ắt phải nhận lấy cái chết.

Tần Phong hoàn toàn không ngờ Diệp Bắc Minh lại ngông cuồng đến thế, dám chủ động ra tay với anh ta.

“Diệp Bắc Minh, hãy trả giá cho sự ngông cuồng và ngu muội của mày đi!”

“Mày dám ra tay với tao mà chưa thèm hỏi tao là ai cơ à?”

“Ra đây, Thiên Tuyệt Ma Ảnh!”

Một tiếng gầm thét vang rền cất lên.

Một thanh đao quý đầu rồng màu đen hiện ra trong tay Tần Phong, nó tỏa ra hơi thở cuồng loạn đến mức ào ạt ùa ra hệt sóng thần dữ dội.

Chính lúc này.

Không ngờ có một ma ảnh cao ngút ngàn hiện diện sau lưng Tần Phong.

Nó mang đến sát khí, sự rét buốt tột cùng cũng như áp lực lớn lao đến nỗi tưởng chừng có thể dìm nát người ta.

Giống như Ma Thần đã giáng trần vậy!

Ngay giây phút nhát kiếm của Diệp Bắc Minh sắp sửa chém nát ma ảnh ngút trời kia.

Đột nhiên.

Một giọng nói lạnh lùng đến vô tình cất lên: “Dám ra tay với chủ nhân của tôi tại địa bàn của tôi à?”

“Ma ảnh? Nó là cái thá gì chứ!”

“Biến đi!”

Vèo!

Một chùm tia sáng màu đen bay vút ra khỏi nơi sâu thẳm trong Tử Vong cốc, bay đến, nhanh đến độ xé tan cả không khí.

Nó đâm xuyên tất thảy mọi thứ!

“Uỳnh uỳnh!”

Đất rung núi chuyển, không khí chấn động!

Trong chốc lát, Tần Phong và bóng Ma Ảnh hùng vĩ kia biến đi đâu mất tăm.

Không mảy may tồn tại trên thế gian này nữa.

Cả Yêu Nữ Oản Oản, Phó Thập Nhất Lang, Thẩm Lang lẫn Quỷ Thủ Độc Thánh đều không hẹn mà cùng quay phắt qua nhìn về phía nơi sâu thẳm trong Tử Vong cốc, môi run run: “Đó là…”

Ừng ực! Ừng ực! Ừng ực!

Bọn họ nuốt nước miếng một cách sợ hãi: “… Đó là thứ gì thế?”

Đồng tử của Diệp Bắc Minh co rút, hắn cũng nhìn vào sâu trong Tử Vong cốc: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hình như tia sáng đen vừa nãy là một con mắt đúng không?”

“Đậu xanh rau má! Một con mắt mà tiêu diệt được cảnh giới Hợp Nhất luôn à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK