Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một giây sau, trên người Giang Hiêu bộc phát ra huyết khí tận trời, sau lưng hắn ta xuất hiện một con thiên lang màu đen!

Ánh sáng đẫm máu từ hóa văn lóe lên, mang theo hơi thở khát máu tấn công điên cuồng!

Một bước vọt tới trước người Diệp Bắc Minh!

Mang theo sự giận dữ vô tận, hai tay chắp lại, dùng sức đập mạnh về phía đầu Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh giơ tay đấm ra ngoài! Rầm!

Không có gì ngạc nhiên khi chuyện ngoài ý muốn vẫn không xảy ra!

Một tiếng vang chấn động trời đất, hai nằm đấm của Giang Hiêu đột nhiên nổ tung, khiến hắn ta đau đớn bay về ra ngoài!

Hắn ta ngã xuống đất như một con chó chết!

"Cậu..."

Khuôn mặt kiêu ngạo của Giang Hiêu cuối cùng cũng lộ ra một chút sợ hãi!

"Anh vô cùng ngạc nhiên nhỉ?"

Diệp Bắc Minh bình tĩnh hỏi.

Đệt!

Quá nhục nhã!

Giang Hiêu suýt nữa tức chết, hẳn ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu biết làm như vậy có ý nghĩa gì không? Tôi không cần biết cậu là ail"

"Nếu như cậu đắc tội tôi, chỉ có một kết quả, đó chính là bị xé nát!"

Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, nằm lấy vai của Giang Hiêu! Dùng sức kéo một cái!

Ẩm!

Một cánh tay mang theo cơ bắp và gân mạch đột ngột bị xé toạc!

Xương trắng dày đặc!

"Là như thế này sao?"

Giọng nói lạnh lùng lại vang lên: "Hãy suy nghĩ kỹ trước khi trả lời tôi, nếu không lần sau thứ bị xé nát sẽ là đầu của anh!"

Giọng nói của Diệp Bắc Minh như lời thẩm phán của tử thần!

Giang Hiêu thở hổn hển, thậm chí quên mất đau đớn kịch liệt, run rẩy nhìn người trước mặt: "Đúng vậy... xin lỗi vị công

tử này, Giang Hiêu tôi biết sai rồi!"

"Lế ra tôi không nên giết bạn đồng hành của cậu, tôi xin

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK