Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Ngột sợ đến ngồi phệt xuống đất, không ngừng run lên: “Xong đời rồi...”

Diệp Bắc Minh quay đầu, lạnh lùng nhìn Tiêu Ngột: “Mày. đã quan tâm hắn như vậy thì mày lên đường cùng hắn đi!”

Tiện tay đè xuống. Tiêu Ngột hóa thành sương máu tại chỗ! “Cậu Tiêu... a..."

Những người khác trong đại điện thấy vậy, cùng hô lên bỏ chạy.

Lúc này, trong điện chỉ còn lại Diệp Bắc Minh, Đông Phương Xá Nguyệt và bảy sư tỷ!

Sắc mặt Diệp Bäc Minh giãn ra: “Các sư tỷ, đã lâu không gặp”

Mấy người nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng quỳ. một chân xuống: “Hoàng hậu Hồng Đào...”

“Liễu Như Khanh..." “Đạm Đài Yêu Yêu...” “Khương Tử Cơ...

“Chu Lạc Ly...

“Tiểu Độc Tiên...

“Thiên Nhận Băng...”

“.. Tham kiến điện chủI”

Diệp Bắc Minh ngẩn người: “Các vị sư tỷ, mọi người làm gì vậy? Điện chủ?”

“Điện chủ gì?”

Mấy người cùng trao đổi ánh mắt: “Nhị sư tỷ, ở đây tỷ lớn nhất, hay là tỷ nói đi”.

Thiên Nhận Băng gật đầu, đôi mắt đẹp ngưng trọng nhìn Diệp Bắc Minh: “Thưa điện chủ, chủ Luân Hồi trước khi chết đã dặn dò, người là chủ Luân Hồi tiếp theo.

“Cái gì?”

Diệp Bắc Minh hoàn toàn ngẩn người: “Chủ Luân Hồi giao phó? Rốt cuộc là thế nào?”

“Chủ Luân Hồi bắt các tỷ đi, còn cấm nhốt thần hồn của thập sư tỷ và bát sư tỷ!”

“Ông ta là kẻ địch của chúng ta, tại sao các tỷ...” Anh cau mày thật chặt!

Thiên Nhận Băng lắc đầu: “Điện chủ, chuyện nói ra thì dài”.

“Thực ra chủ Luân Hồi giống như đệ, đều là người của Hoa tộc thượng cổ, mọi việc ông ta làm đều là để tiếp tục truyền thừa Hoa tộc thượng cổi”

Tuy Diệp Bắc Minh sớm đã đoán được, chủ Luân Hồi có quan hệ mật thiết với Hoa tộc thượng cổ.

Nhưng nghe thấy tin này, đồng tử vẫn co mạnh lại!

Sau khi tiêu hóa tin này: “Nhị sư tỷ, nói tiếp đi”.

“Hàng ngàn hàng vạn năm trước, Hoa tộc thượng cổ cực. kỳ phồn vinh, thần hoàng hàng đầu trong gia tộc nhiều không đếm xuể!”

“Sau này tổ tiên của Hoa tộc có được một tòa bảo tháp cổ xưa từ một nơi bí mật, còn có một tấm bia đá cổ xưa!”

Diệp Bắc Minh khế động trong lòng. Tháp Càn Khôn Trấn Ngục? Bia mẫu thạch hỗn độn? “Tiếp tục...”

“Từ đó, khí vận của Hoa tộc càng ngày càng nghịch thiên, con cái ra đời liên tục!”

“Hơn nữa điều đáng sợ nhất là sau khi những đứa con sinh ra, trên người đều mang ấn ký luân hồi!”

Nói xong, Thiên Nhận Băng nhìn sang Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc: “Điện chủ, người biết ấn ký luân hồi nghĩa là gì không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK