“Tôi đảm bảo sẽ lập tức giết chết bọn họ, trả thù cho các cô!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thấy kì lạ: “Nhóc con, cậu không cứu bọn họ thật à?”
“Không màng Đế Khởi La cũng được, nhưng Diệp Tiêu Tiêu là người nhà họ Diệp!”
“Nhan Như Ngọc là con gái của một sư phụ cậu, cậu cũng không để ý sao?”
Diệp Bắc Minh tự tin trả lời: “Tiểu Tháp, ông không hiểu!”
“Hai lão già kia không dám giết bọn họ đâu!”
Quả nhiên.
Anh vừa dứt lời, sắc mặt Tần Hồng Bân và Lâm Bách Hùng đều vô cùng khó coi!
Tính sai rồi!
Bọn họ tính toán cẩn thận, lại không tính đến chuyện Diệp Bắc Minh căn bản không bị uy hiếp!
Tần Hồng Bân trợn mắt nhìn Lâm Bách Hùng, như muốn nói: Xem ông đưa ra cái ý kiến chết tiệt gì đi!
Sắc mặt Lâm Bách Hùng rất khó coi, lão ta đã rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Ba người phụ nữ này, giết không được, thả cũng không xong!
Ban nãy bắt họ làm con tin, giờ lại thành củ khoai nóng bỏng tay!
Ở chỗ tối, nữ hoàng Tu La sửng sốt: “Thằng nhóc này… Lại không bị uy hiếp!”
“Khá hợp với khẩu vị của mình đấy!”
Ma khí lăn lộn, cô ta xuất hiện trước mắt mọi người!
“Ba cô gái này, tôi bảo vệ!”
Mắt Tần Hồng Bân và Lâm Bách Hùng co rút lại: “Nữ hoàng Tu La, cô…”
“Sao? Hai người có ý kiến à?”
Một đợt sóng uy áp lớn tấn công tới, hai người phun ra một ngụm máu tươi.
“Không… Không!”
Lão ta buông ba người ra, lùi về sau như gặp ma!
Nữ hoàng Tu La không nhìn họ, ánh mắt nhìn đến cái hộp màu đen trên đỉnh đài cao.
Như cảm nhận được ánh mắt của nữ hoàng Tu La, cái hộp màu đen vốn ảm đạm không ánh sáng bỗng rung mạnh!
Cái hộp như suối nguồn, ma khí tuôn ra ngoài!
“Đây là…”
Cơ thể Diệp Bắc Minh run lên, không hiểu sao máu trên người lại sôi trào!
Ma long màu đen sau lưng anh cũng nóng nảy, không ngừng gào thét!
Gương mặt nữ hoàng Tu La mừng như điên: “Ma tỷ!”
“Quả nhiên mày ở đây!”
“Ma tỷ?”
Mặt Diệp Bắc Minh đầy khiếp sợ.
Tử Long từng nói với anh, chỉ cần tìm được ma tỷ sẽ cứu được cha!
Hóa giải nguy cơ của Thiên Ma tộc!
Diệp Bắc Minh bước lên, đi lên đỉnh đài, giơ tay ra bắt lấy ma tỷ.
“Hừ!”
Nữ hoàng Tu La hừ lạnh, nháy mắt xuất hiện phía trước Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, vật này mà cậu cũng dám nhòm ngó à?”
“Cút ngay!”
Danh Sách Chương: