Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Khuynh Thành trợn mắt nhìn hắn: "Im miệng!"  

 

 

Lạc Vô Tà rụt cổ lại, ngậm miệng.  

 

Diệp Bắc Minh cau mày: "Cô gái, cô có ý gì chứ?"  

 

"Dưa chín ép không ngọt!"  

 

"Ha ha ha..."  

 

Thiếu nữ áo đen cười thản nhiên: "Dưa chín ép không ngọt, nhưng có thể giải khát!"  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh, Lạc Khuynh Thành, Lục Tuyết Kỳ và Lạc Vô Tà đều ngây người!  

 

Thiếu nữ áo đen xem thường: "Con gái Ma tộc, dám yêu dám hận, thích chính là thích!"  

 

"Diệp Bắc Minh, tôi sẽ khiến anh yêu tôi!"  

 

Cô ta xoay người rời đi: "Tôi còn có việc, tạm biệt nhé!"  

 

Diệp Bắc Minh bước ra ngoài: "Cô gái, cô thật sự có cách khiến cha mẹ đại sư tỷ sống lại sao?"  

 

Nếu cha mẹ đại sư tỷ có thể sống lại.  

 

Cha mẹ nuôi, đại ca của anh.  

 

Còn có nhóm người Lâm Thương Hải nữa, đều có thể sống lại đúng không?  

 

Cô gái áo đen nói vọng lại: "Vùng đất luân hồi, luân hồi đứng đầu!"  

 

"Diệp Bắc Minh, anh lại nợ tôi một nhân tình rồi!"  

 

"Lần này cả đời cũng không trả hết đâu!"  

 

Nói xong câu cuối cùng, cô gái áo đen biến mất.  

 

Vùng đất luân hồi sao?  

 

Luân hồi đứng đầu?  

 

Trong lòng yên tĩnh lại.  

 

Lạc Vô Tà nghi ngờ hỏi: "Chị, thật sự có nơi đó sao?"  

 

Lạc Khuynh Thành nghiêm túc lắc đầu: "Chị cũng không biết nữa, đi hỏi sư phụ xem sao".  

 

"Nếu trên đời thật sự có nơi đó, thì cũng chỉ có các sư phụ của chị mới biết!"  

 

Diệp Bắc Minh truyền âm: "Tiểu Tháp, ông có biết vùng đất luân hồi không?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục yên lặng một lát rồi chậm rãi nói: "Nhóc con, đó không phải nơi trước mắt ngươi có thể đặt chân đến".  

 

"Ồ?"  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: "Nói vậy là thật sự có chỗ đó hay sao?"  

 

"Có!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẳng định.   

 

"Ở đâu cơ?"  

 

"Bổn tháp cũng không biết!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nắm luân hồi trong tay đồng nghĩa với nắm sinh tử trong tay, muốn khiến một người sống lại không đơn giản như thế!"  

 

"Phải trả cái giá rất đắt!"  

 

Diệp Bắc Minh cau mày: "Cha của Nhược Giai cũng chết một lần, vì sao dùng máu của ma thú là cứu sống được?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Đó là hai khái niệm khác nhau".  

 

"Khi ấy cha của Chu Nhược Giai vẫn chưa chết hẳn!"  

 

"Cậu biết thần hồn đúng không?"  

"Đương nhiên!"  

 

 

Diệp Bắc Minh nghi ngờ: "Thần hồn có liên quan gì đến cái chết?"  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: "Thần hồn kí tức trong một cơ thể, hai người có thể cộng sinh!"  

 

 

"Nếu thần hồn hết, người đó sẽ lập tức tan thành mây khói!"  

 

 

"Nếu thể xác chết nhưng thần hồn còn cơ hội sống sót".  

 

 

"Giống như long đế trước kia cậu gặp được, hay Yến Bách Lý bây giờ gặp phải".  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK