Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Diệp Bắc Minh cực kỳ tự tin: "Chỉ là một tên cảnh giới Vực Vương đỉnh phong thôi, cũng xứng để anh phải tổn thất thọ nguyên để giết chết sao?"  

 

 

Chu Nhược Giai thở dài nhẹ nhõm, rúc vào trong lòng Diệp Bắc Minh.  

 

Cô ấy nhắm mắt lại.  

 

Cảm nhận được tiếng tim đập của anh!  

 

Diệp Bắc Minh cười nói: "Em không hỏi xem anh dùng thủ đoạn gì sao?"  

 

Chu Nhược Giai thản nhiên cười trả lời: "Anh Bắc Minh có bí mật của mình, loại chuyện này em vẫn không cần biết thì tốt hơn".  

 

"Nhỡ may anh nói ra mà người ta biết, chẳng phải là em đã hại anh rồi sao?"  

 

Hai người ôm nhau.  

 

Bầu không khí bắt đầu xảy ra biến hóa vi diệu.  

 

Đã lâu rồi không được gặp, tình cảm chẳng những không hề phai nhạt.  

 

Ngược lại càng thêm nhiệt tình!  

 

Bàn tay của Diệp Bắc Minh cũng bắt đầu không thành thật, dần duỗi xuống xuống phía dưới.  

 

Ngay lúc hai người chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo.  

 

Vương Chỉ Dao đến đây, đi qua sân vào cửa lớn, vừa lúc nhìn thấy một màn khiến cô ta phải đỏ mặt!

Nhìn hai người đang ôm nhau.  

 

"Khụ khụ!"  

 

Vương Chỉ Dao vội vàng quay đầu, ho khan.  

 

"Không phải người này mới tổn thất một phần ba tuổi thọ sao?"  

 

"Sao còn... Còn nghĩ đến chuyện này?"  

 

"A!"  

 

Chu Nhược Giai hét lên một tiếng, vội vàng buông Diệp Bắc Minh, chạy đi như làn khói.  

 

Biểu hiện của Diệp Bắc Minh vẫn rất bình tĩnh: "Cô có chuyện gì à?"  

 

"Cậu..."  

 

Mặt Vương Chỉ Dao đỏ lên, trái tim đập mạnh không ngừng!  

 

Cô ta lớn như vậy, lần đâu tiên gặp phải trường hợp lúng túng thế này!  

 

Không hiểu sao người còn hơi nóng lên.  

 

Hít sâu một hơi, cuối cùng cô ta cũng ổn định lại tâm trạng: "Tôi vội tới đưa thần nguyên cho cậu, tổng cộng một trăm tấn, cậu xem đi".  

 

Cô ta tiện tay ném ra một chiếc nhẫn trữ vật thông thường.  

 

Diệp Bắc Minh mở ra xem, nhất thời bị khí tức thần nguyên hấp dẫn: "Ô? Đây chính là thần nguyên sao?"  

 

Đá thô thông thường giống như thủy tinh, gần trong suốt.  

 

Hóa ra thần nguyên giống như kim cương, lúc nào cũng tỏa ra ánh sáng bảy màu.  

 

Đặc biệt là bên trong có chức sức mạnh cực kỳ kinh khủng!  

 

Trong chớp mắt.  

 

Diệp Bắc Minh nghĩ tới hai chữ: cắn nuốt!  

"Tiểu tháp, ông bảo tôi lựa chọn thần nguyên là để tôi cắn nuốt sao?"  

 

 

Tiếng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Đúng vậy, người bình thường không thể nào cắn nuốt thần nguyên".  

 

 

"Thứ này cũng chỉ có thể dùng làm trận pháp, hoặc vật trao đổi giữa các người tu võ".  

 

 

"Nhưng cậu lại khác, sau khi cậu lĩnh ngộ tầng thứ sáu cắn nuốt của Thiên Ma Cửu Biến thì có thể trực tiếp cắn nuốt thần nguyên!"  

 

 

"Biến sức mạnh đó thành của mình!"  

 

 

Đồng tử của Diệp Bắc Minh cứng lại: "Thời hạn dược liệu thì sao?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK