Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 "Nhưng hại tôi một lần, chính là không nên mang tòa điện đá này về thế giới Cao Võ!"  

 

"Nếu như thần hồn của tôi ở bên trong chiến trường Thái Cổ, tôi đã sớm khôi phục thân xác, trở về Thánh Vực!"  

 

Diệp Bắc Minh suy tư: "Cho nên, ông tìm tôi bởi muốn quay về Thánh Vực?"  

 

"Thông minh, cậu lại đoán đúng!"  

 

"Tại sao lại là tôi?"  

 

"Bởi vì chỉ có mình cậu mở ra Long Tích, cũng chỉ có cậu có thể mang tôi tiến vào chiến trường Thái Cổ, trở lại Thần điện!"  

  Advertisement

Nghe được hai chữ này.  

 

Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ nhúc nhích.  

 

Vừa rồi tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng nhắc tới Thần điện.  

 

Anh hỏi thẳng: "Thần điện là chỗ nào?"  

  Advertisement

"Cậu không cần biết".  

 

Giọng nói trong cung điện đá trở nên cảnh giác: "Cậu chỉ cần biết, muốn cho bố mẹ và bạn bè cậu sống sót!"  

 

"Nhất định phải mang tôi tiến vào chiến trường Thái Cổ, rồi đưa thần hồn của tôi vào trong Thần điện!"  

 

"Ngoài việc đó ra, cậu không có lựa chọn thứ hai!"  

 

"Hiện tại, đặt thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục kia ở bên ngoài, sau đó tiến vào cung điện bằng đá!"  

 

"Tôi có một số việc muốn giao phó cho cậu!"  

 

Vừa dứt lời!  

 

Ầm ầm!  

 

Cửa chính của tòa điện đá màu đen ầm ầm mở rộng, bên trong một màu đen kịt: "Vào đi!"  

 

Diệp Bắc Minh cảnh giác!  

 

Âm thanh kia tiếp tục truyền ra: "Nếu mà tôi muốn giết cậu, cậu sớm đã chết mấy chục lần rồi!"  

 

"Dù tôi chỉ còn lại một sợi thần hồn, dùng lực lượng của thần hồn để giết cậu cũng dễ như trở bàn tay!"  

 

Diệp Bắc Minh ra vẻ suy tư.  

 

Đồng thời âm thầm mở miệng: "Tháp nhỏ, trong này an toàn không?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: "Có bản tháp ở đây, chỉ một sợi thần hồn thì không có bất kỳ uy hiếp gì đối với cậu!"  

 

"Hơn nữa, bản tháp đã đoán được lão ta muốn làm gì!"  

 

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Lão ta muốn làm gì?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười ha hả: "Cậu đi vào thì biết, sẽ rất thú vị đấy".  

 

"Thật sao?"  

 

Diệp Bắc Minh không hỏi thêm nữa.  

 

Trực tiếp lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra, đâm xuống mặt đất!

Giọng nói bên trong cung điện bằng đá tiếp tục truyền đến: "Còn cả thanh kiếm Đoạn Long kia của Diệp Phá Thiên nữa, cũng để ở bên ngoài luôn đi!"  

 

Diệp Bắc Minh làm theo.  

 

Một giây sau.  

 

Anh nhấc chân bước vào cổng lớn của điện đá.  

 

Ngay trong nháy mắt Diệp Bắc Minh tiến vào.  

 

Vèo!  

Một lão già gầy đét như thi thể nhào tới!  

 

 

Lão ta giương nanh múa vuốt, chẳng khác gì ác quỷ!  

 

 

"Thằng nhóc kia, mày thật đúng là nghe lời!"  

 

 

"Thân thể này của mày quả thật là hoàn mỹ, chẳng những mở ra Long Tích, còn dung hợp luyện hóa long huyết!"  

 

 

"Thêm cả huyết mạch Ma tộc, thiên phú tu võ lại càng kinh người!"  

 

 

"Hiện tại, thân thể này là của lão phu!"  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK