Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ nhìn nguyên góc nghiêng thôi, góc cạnh rõ ràng, phải giống ít nhất bảy tám phần.

"Tiền bối, người đã hồi phục cơ thể rồi à!" Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ.

Diệp Tiêu Dao mở mắt ra, trong mắt mang theo một cỗ khí thế bễ nghề thiên hạt

Sau khi liếc nhìn Diệp Bắc Minh một cái, anh ta thu lại vẻ sắc bén: "Kí chủ, ngươi đến rồi!"

"May mà có một ít máu trên bề mặt, rồi mượn lực lượng của nghĩa địa Hỗn Độn, ta đã tái tạo được cơ thể"

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Tiền bối có thể sử dụng lực lượng của nghĩa địa Hỗn Độn ạ?"

Diệp Tiêu Dao gật đầu: "Tất nhiên rồi, dù gì trước đây ta cũng là chủ nhân của nơi này!"

"Chẳng qua về sau ngã xuống, hóa thành bia mộ, kéo dài hơi tàn đưa hồn tàn đến đây thôi!"

Diệp Bắc Minh suy nghĩ. Sau đó nhìn sang bia mộ thứ tám!

Trước đây, chủ thời gian cũng khuyên anh như vậy, bảo anh trốn vào nghĩa địa Hỗn Độn, đợi kí chủ tiếp theo tới luân hồi!

Anh bật lên một suy nghĩI

Bây giờ không phải lúc nghĩ mấy cái này, việc quan trọng lúc này là cứu thần hồn của Hạ Nhược Tuyết!

"Tiền bối, bây giờ người có thể cứu Nhược Tuyết không?"

"Cái này..."

Nét mặt Diệp Tiêu Dao hiên lên vẻ khó xử, anh ta lắc đầu: 'E là không được!" Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Sao vậy? Có sai sót gì sao?"

Diệp Tiêu Dao thở dài: "Haiz, ngươi cũng thấy rồi đấy, trước đó ta bị 108 thanh huyết kiếm trong Hỗn Độn cốt làm bị thương thần hồn!"

"Xong lại vừa khôi phục cơ thể xác thịt, nếu tùy tiện vận dụng năng lực thần hồn, sợ là thần hồn sẽ tan luôn!"

"Ta cần tĩnh dưỡng một thời gian!"

"Được thôi!"

Tuy Diệp Bắc Minh thất vọng.

Anh vẫn gật đầu, không nói thêm gì!

"Tiền bối nghỉ ngơi cho khỏe, ta đi trước đây." Anh đang định ra khỏi nghĩa địa Hỗn Độn! "Kí chủ, ngươi khoan hãng đi!"

"Tiền bối còn việc gì à?"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc quay đầu lại.

Diệp Tiêu Dao nghiêm túc nói: "Muốn để ta hoàn toàn... ừm, khôi phục năng lực thân hồn cứu Hạ cô nương, còn thiếu một thứ!”

"Ồ? Thứ gì vậy?" Diệp Bắc Minh nhíu mày. Diệp Tiêu Dao nói: "Năm xưa, ta đã để lại một số thứ trong hang Thần Ma!"

"Đề phòng có lúc cần đến, vốn dĩ ta không dùng được nữa, giờ xem ra nó có thể giúp ta chữa tổn thương của thần hồn!"

Anh ta vung tay lên! Ngôi mộ thứ ba khẽ rung!

Dưới bia mộ hiện ra một cái hộp!

"Ngươi đi theo tuyến đường trên bản đồ này, đi vào chỗ sâu nhất trong hang Thần Ma, chỉ cần đến được chỗ đó là được!" Diệp Tiêu Dao giải thích.

Diệp Bắc Minh mở bản đồ ra xem, lập tức có một luồng khí máu tanh xộc. thẳng vào mặt!

Toàn bộ tuyến đường trên bản đồ, giống như một ác quỷ dữ tợn! Góc trên bên trái, viết ba chữ hang Thần Ma!

Lối vào của chỗ này, vừa khéo là vị trí miệng ác quỷ!

Cái miệng há to như bồn máu, tựa như cửa địa ngục rộng mở! "Điểm đỏ trên bản đồ chính là nơi ngươi cần đến!"

Nghe thấy lời Diệp Tiêu Dao nói.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống, anh nhìn vào một vị trí khá sâu trên bản đồ, một giọt máu đỏ nhỏ ở đó, tựa như mãi mãi sẽ không đông lại vậy!

Để lộ ra một cỗ khí tức yêu tà!

"Tiền bối, chỗ này à?"

Diệp Bắc Minh nhíu mày, một cỗ cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng!

Diệp Tiêu Dao nghiêm nghị nói: "Chỗ này tên là hang Thần Ma, không ai biết vì sao nó tồn tại! Nhưng ngươi yên tâm, đã có rất nhiều người từng đi vào thăm

dò hang Thần Mail"

"Những người từ cảnh giới Tế Đạo tầng năm trở xuống, đi vào sẽ rất nguy hiểm!"

"Nhưng với thực lực của ngươi, ta nghĩ, tự bảo vệ mình hoàn toàn không thành vấn đề!"

"Vả lại, bổn tọa chỉ cần ngươi đến được vị trí trên bản đồ, yên tâm đi, con đường đó an toàn tuyệt đối!"

Diệp Bắc Minh im lặng không nói gì! Trong lòng cảm thấy quái lại

Hành động của Diệp Tiêu Dao có vẻ không đúng lắm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK