Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn chục tên đàn ông không có ý tốt bao vây lấy hai chị em, tất cả đều có cảnh giới trên Nhập Đạo, thậm chí còn có hai tên là Đạo Quân sơ kỳ!

Ánh mắt tên nào cũng tỏa ra sự thèm thuồng như loài sói hoang! Đôi chị em này quả thực quá xinh đẹp!

Đã hơn trăm năm không gặp, Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi đã đột phá tới cảnh giới Bản Nguyên!

Với một nơi có điều kiện còn hạn chế như Thanh Huyền Tông mà có thể một đường đột phá vài thế giới để tiến vào biển Hỗn Độn thì chứng tỏ hai người họ phải là bậc thiên tài!

Suy cho cùng, không phải ai cũng sở hữu thiên phú kinh người như Diệp Bắc Minh!

Một gã đàn ông có nốt ruồi ở khóe miệng, đuôi mắt còn đắp thuốc nhìn hai người họ chăm chăm với đôi mắt rực lửa: “Hai em gái đừng giãy giụa nữa, nơi này sẽ không có ai đến cứu các người đâu!”

“Không bằng vâng lời chúng tôi!”

“Các cô cũng nhìn thấy rồi đó, thế giới này cơ hồ đã bị hủy diệt, toàn bộ phép tắc đều sụp đổ rồi!”

"Tất cả thế lực đứng đầu đều bị phân tán hoặc diệt vong, chúng tôi đều là người của liên minh Thiên Đạo!”

“Chỉ cần đi theo tôi, các cô chắc chắn có thể ăn no uống say, bảo đảm hai người sẽ được hưởng thụ phú quý vô tận!"

“Cú”

Tiêu Dung Phi thấp giọng quát một tiếng, tay nắm chắc trường kiếm, ngăn trước mặt Tiêu Nhã Phi: “Nếu còn không tránh ra thì đừng trách chúng tôi không khách sáo!”

Gã đàn ông có nốt rưồi cười mỉa: “Không khách sáo? Các anh em con khốn này nói không khách sáo với tôi kìa?”

“Đại ca, con ả này nóng tính thật đấy!"

“Nghe nói đàn bà càng nóng nảy, thì lúc làm chuyện đó tương phản càng lớn!”

"Ha ha hai" Xung quanh lập tức vang lên một tràng cười dâm đãng!

Gã đàn ông có nốt ruồi bước tới, không ngừng làm động tác ưỡn bụng: “Tôi ngược lại muốn nhìn xem, cô sẽ không khách sáo với tôi như thế nào đây?”

“Nếu không nói ra được, vậy tôi sẽ dùng bụng đánh mông cô đó!” "Ha ha ha hai"

Đám người xung quanh lại cười rộ theo!

"Ha ha ha, đại ca, anh dê quá trời!”

“Đại ca lợi hại!

Nghe những lời nói tục tĩu xung quanh này, đôi mắt đẹp của Tiêu Dung Phi hiện lên vẻ tức giận: “Muốn chết!”

Thanh trường kiếm trong tay cuốn lên một bông hoa kiếm, hướng thẳng về phía cổ của gã đàn ông có nốt ruồi!

“Hung dữ như vậy? Cô muốn giết tôi à?”, gã kia hừ lạnh một tiếng, hai ngón tay trực tiếp kẹp chặt lấy kiếm của Tiêu Dung Phi.

Hắn khẽ dùng lực, Tiêu Dung Phi lập tức bắn ngược về phía saul Cô ta đập mạnh xuống đất, phun ra một ngụm máu!

“Chị ơi"

Tiêu Nhã Phi vội lao tới, đỡ Tiêu Dung Phi dậy.

Gã đàn ông có nốt rưồi cười khẩy, chậm rãi tiến về phía hai chị em, Tiêu Dung Phi lúc này đã mất đi sức chiến đấu!

Dù sợ hãi đến đâu, Tiêu Nhã Phi biết vào lúc này chỉ có cô ta mới có thể bảo vệ bản thân cùng chị gái!

Cô ta nắm chặt thanh trường kiếm, đâm thẳng về phía gã đàn ông kia! ĐinhI

Một tiếng vang thanh thúy, năm ngón tay gã đàn ông móc lại, tùy tiện tóm chặt lấy mũi kiếm!

Không hề di chuyển chút nào!

Cách biệt cảnh giới quá lớn, căn bản không có cách nào phá tan hàng phòng. ngự của gã đàn ông này!

“Cút đi... mau cút đi!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK