Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh tượng Diệp Bắc Minh giết chết Kiếm Tông Ngũ Tử quả thực khiến Ưng Bạch Mi chấn động: "Rốt cuộc trên người thằng này có bí mật gì?"  

 

 

"Sao có thể mạnh mẽ đến thế cơ chứ!"  

 

"Nhưng ông đây là Vực Chủ, ông đây không tin giết không chết cậu ta!"  

 

Khẽ cắn răng, Ưng Bạch Mi tức giận gào thét: "Thằng khốn nạn, mẹ nó cậu cũng thật ngạo mạn!"  

 

"Đi chết đi cho lão phu, Thí Thiên Nhất Kiếm!"  

 

Xoẹt!  

  Advertisement

Kiếm khí màu vàng kim đột nhiên bùng nổ, nhanh như chớp cắt qua không khí, chém về phía cổ của Diệp Bắc Minh!  

 

Ảnh Thuấn!  

 

Diệp Bắc Minh lập tức biến mất, một giây sau lại xuất hiện trước người Ưng Bạch Mi, cách ông ta chưa đến ba mét.  

 

Anh duỗi tay nắm lấy hư không!  

  Advertisement

Một tàn ảnh màu đen chém về phía cổ ông ta!  

 

Một tiếng "bịch" cực lớn vang lên, đau đến mức tưởng như cổ ông ta đã gãy!  

 

Ưng Bạch Mi nghiêng đầu xem, không khỏi hít sâu vào một hơi.  

 

Hóa ra là một cây côn sắt màu đen?  

 

Nếu như là một thanh kiếm, chẳng phải đầu ông ta sớm đã rơi xuống đất?  

 

Nghĩ tới đây, Ưng Bạch Mi hít một hơi thật dài!  

 

Một giây sau!  

 

Ưng Bạch Mi bật cười: "Ha ha ha, thằng chó kia, mẹ nó cậu thật là ngu!"  

 

"Nếu như cây gậy này là một thanh kiếm, đầu lão phu thật đúng là sẽ bị cậu chặt mất!"  

 

"Đáng tiếc, nó lại là một cây gậy, sao tổn thương được đến lão phu?"  

 

"Đi chết đi!"  

 

Thần kiếm màu vàng kim bổ xuống đầu Diệp Bắc Minh, thề muốn đồng thời chém Diệp Bắc Minh và Lục Tuyết Kỳ thành hai nửa!  

 

Vương Trùng Hư kêu to: "Bạch Mi, cẩn thận!"  

 

Ưng Bạch Mi suy nghĩ theo bản năng: "Cẩn thận? Một cây gậy rách mà thôi, có gì mà cẩn thận?"  

 

"Thằng này không tránh, nhất định sẽ bị một kiếm của mình chém chết!"  

 

Diệp Bắc Minh nở nụ cười đầy quỷ dị: "Cây gậy? Ai bảo ông đây là một cây gậy?"  

 

Cổ tay anh kéo một phát, như đang gặt lúa mạch!  

 

Ưng Bạch Mi chợt cảm thấy sau ót mát lạnh, sau đó đầu ông ta trực tiếp bay lên cao.  

 

Trời đất quay cuồng!  

 

Trước khi chết, ông ta chỉ kịp thấy trong tay Diệp Bắc Minh cầm một binh khí kỳ lạ!

Bộ phận chính là một cây gậy màu đen, trên đỉnh lại nối liền với một lưỡi hái kỳ quặc?  

 

"Đây là binh khí gì..."  

 

Trong đầu hiện lên suy nghĩ cuối cùng.  

 

Đầu của Ưng Bạch Mi rơi "bịch" xuống mặt đất, nổ tung ngay tại chỗ!  

 

Xung quanh hoàn toàn yên lặng!  

 

Diệp Bắc Minh cầm Thần Ma Liêm Đao trong tay, chỉ vào Vương Trùng Hư: "Đến lượt ông!"  

 

Đôi mắt Vương Trùng Hư hung hăng co rúm lại, mặt già của lão ta vô cùng âm trầm: "Khá lắm nhóc, là do lão phu đánh giá thấp cậu!"  

"Suốt từng ấy năm tới nay, Hoa tộc lại xuất hiện một quái vật!"  

 

 

Trong chỗ tối.  

 

 

Ánh mắt thanh niên bên người Lạc Khuynh Thành chợt đọng lại, hơi kinh ngạc nói: "Hoa tộc, cậu ta là Hoa tộc?"  

 

 

Giọng nói của Vương Trùng Hư tiếp tục truyền đến: "Tám gia tộc Thần Huyết lớn, các người có thù với Hoa tộc phải không?"  

 

 

"Chư vị thuộc liên minh giết Diệp, Diệp Bắc Minh gần như hủy hoại Đan Đạo Minh và Thần Y Minh, các người còn chờ gì nữa?"  

 

 

"Hiện tại là cơ hội tốt nhất để giết kẻ này!"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK