Diệp Bắc Minh cực kỳ ngang ngược, xông lên như một ngôi sao băng!
Ở trong mắt anh, mười lăm tên cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong dường như không hề tồn tại!
“Ôi trời ạ... Cậu ta chán sống rồi hay sao?”
Đám người tu võ đứng bên ngoài Thái Dương Tông nghẹn họng, trố mắt ra nhìn, hoảng sợ suýt thì nổ tung tròng mắt!
Ánh mắt của người nhà họ Trần và Xích Diễm Cốc vô cùng nặng nề, bọn họ thực sự không hiểu Diệp Bắc Minh lấy đâu ra tự tin!
“Giết!”
Mười lăm phật tử quát khế một tiếng, phật tử số mười là người đầu tiên xông lên, cầm trong tay một cây chày kim cang.
“Cút mẹ mày đi!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng: “Nổ tung đi cho ông!”
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém mạnh xuống, ngay trong khoảnh khắc va chạm với chày kim cang, nó lập tức chém chày kim cang vỡ vụn!
“Á!"
Phật tử số mười kêu lên một tiếng đầy thảm thiết, cơ thể bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất, mảnh vỡ của chày kim cang găm vào ngực!
Hai tay phật tử số mười run rẩy, suýt chút nữa thì nổ tung!
“Mày có biết vì sao tay mày không bị gãy không?”, Diệp Bắc Minh bước một bước đuổi theo.
Con ngươi của phật tử số mười thu nhỏ lại, ông ta bất giác nhìn về phía thi thể của phật tử số mười ba, phật tử số mười bốn và phật tử số mười lăm: “Lẽ nào...
“Chúc mừng mày đã đoán đúng!”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng vung kiếm lên chém!
Phập!
Trong khoảnh khắc chiếc đầu bay lên trời, Diệp Bắc Minh tung cước sút bay thi thể của phật tử số mười ra ngoài, quỳ gối trên bậc thềm bên ngoài Thái Dương Tông!
Một giây sau.
Anh lại đạp thêm một cước nữa!
Đầu của phật tử số mười bay ra ngoài, rơi vào hai tay của ông ta!
Mặc dù đã có tiền lệ trước đó nhưng không ít người tu võ khi chứng kiến cảnh này...
Vẫn không nhịn được bụm chặt miệng, không dám phát ra tiếng động! “Em mười!”
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: