Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba đại mỹ nhân chỉ cảm thấy có một cơn gió thổi mạnh, cứ như vậy bị người khác vượt qua.

“Là anh ta...” “Chuyện gì đây?”

“Trời đất... lẽ nào anh ta có thể không đếm xỉa đến trọng lực của thiên giới sao?”

Vượt qua Vạn Nhân Địch!

Vượt qua Phục Bát Hoang!

Vượt qua Lư Tỉnh Vân!

Vượt qua Đường Băng Phi!

“Vụt... vụt... vụt!”

Bốn người kinh ngạc há hốc miệng không nói nên lời.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U cũng cảm thấy động tĩnh ở phía sau. Họ đứng trên cấp, quay đầu nhìn lại.

Đồng tử điên cuồng co rút.

Trái tim võ đạo của Tô Cuồng gần như sụp đổ: “Tại sao? Tại sao hắn ta có thể có tốc độ nhanh như thế?”

Đôi mắt của Võ Kình Thiên đỏ bừng, hắn ta hét lên như điên: “Thằng nhóc, mày đang gian lận. Dưới trọng lực của Thiên Giai, mày không thể có được tốc độ này!”

“Phụt...”

Hạ Cửu U sốc đến nỗi phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Bắc Minh thậm chí còn không thèm nhìn 3 người lấy một cái.

Coi thường.

Anh bước lên một bước, vượt qua ba người.

Không chút do dự mà đứng trên bậc cấp, lại tiến thêm một bước nữa.

Leo lên đỉnh.

Áp lực đột nhiên biến mất.

“Đây chính là đỉnh à?”

“Thật quá đơn giản. Cứ như vậy mà leo lên rồi... Bên dưới Thiên Giai, quảng trường Thiên Giai là một khoảng tĩnh mịch. Bên trên Thiên Giai cũng im lặng đến lạ thường.

“Lên đỉnh rồi, chúng ta vậy mà có thể lên đỉnh...”, Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu run rẩy, bọn họ theo phía sau Diệp Bắc Minh, cùng đạt vị trí thứ 2.

Vị trí thứ 2 đấy! Con bà nó. Giống như một giấc mơ vậy!

Mọi người trợn tròn mắt nhìn Diệp Bắc Minh.

Sở Y Thủy ngây ra! Hướng Ly Ly chết lặng! Vương Quỳnh đờ đãn! Sở Nguyên Bá cứng ngắc!

Đôi mắt của Mạc Trần cũng mở to, lão giả mặt đỏ líu lưỡi, đồng tử La Thiên Chính kịch liệt co lại.

Lục Linh Nhi che miệng, cơ thể thanh tú của Nghê Hoàng run rẩy! Mí mắt của Thiên Cơ lão nhân giật giật!

Hàng trăm triệu võ giả đang theo dõi cũng như chết lặng, đứng bất động tại chỗ.

Không biết qua bao lâu, Mạc Trần mới bước lên phía trước một bước: “Đồ đệ! Đồ đệ ngoan của ta! Sư phụ chờ đợi mấy vạn năm, cuối cùng cũng đợi được con rồi!”

“Nào nào, mau quỳ xuống bái ta làm sư phụ đi, ta sẽ truyền dạy chân tu mấy vạn năm cho conl”

“Đống đan dược, công pháp này con cứ dùng trước!”

Mạc Trần bước tới trước mặt Diệp Bắc Minh, trực tiếp nhét một chiếc nhẫn trữ vật vào tay anh.

Ầm!

Khi mọi người phản ứng lại, toàn bộ quảng trường 72 đảo dường như nổ tung.

“Mạc Trần lão quái, ông con mẹ nó đang nói nhảm cái gì đó? Đây là đồ đệ của ông á? Đừng có mà mặt dày như vậy được không?”

Một đám người tràn đầy phẫn nộ, tranh nhau tiến lên nói: “Đây rõ ràng là đệ tử truyền thừa của tôi!”

“Đánh rắm! Đây là của tôi! Không ai được tranh với tôi!” “Đến đây! Ai sợ ai chứ?” “Đến thì đến!”

Từng cỗ khí tức kinh hoàng bùng nổ, toàn bộ quảng trường 72 đảo rung chuyển dữ dội!

Bên dưới quảng trường Thiên Giai. Mọi người nhìn thấy một màn này trên màn hình cũng bị sốc. Đại diện các thế lực lớn lại vì một Diệp Bắc Minh mà ra tay đánh nhau?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK