Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1173

Vèo!

Diệp Bắc Minh sợ làm Tôn Thiến bị thương, trong tay bắn ra mấy cây kim bạc, đâm vào cơ thể Tôn Thiến.

Cơ thể cô ta cứng ngắc, đứng tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.

“Đáng chết! Buông tao ra! Con kiến hôi hèn mọn, mày tự tìm cái chết!”

Trên người Tôn Thiến bộc phát ra một đường huyết ảnh.

Hóa thành một bóng người cực lớn, bao phủ cô ta, kịch liệt phản kháng.

Diệp Bắc Minh không chút do quát mắng: “Mày là thứ gì, cút ra khỏi cơ thể Tôn Thiến cho tao!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: “Nhìn dáng vẻ của bà ta giống như một đại năng thượng cổ bỏ mình, một tia tàn hồn theo vào trong mặt dây chuyền”.

“Muốn chiếm đoạt thân xác của hậu nhân, đạt được mục đích sống lại!”

Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Tàn hồn của đại năng thượng cổ?”

Nếu như Tôn Thiến bị đoạt xác, chẳng phải sẽ chết chắc?

Đang định nổi giận.

Một bóng người xông vào, Thẩm Hạc vội nói: “Cậu Diệp, mấy vị tỷ gửi thư cho cậu”.

“Sư tỷ?”

Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Mau mang lên!”

Thẩm Hạc đi tới, tổng cộng bốn lá thư.

Thập sư tỷ Vương Như Yên: “Tiểu sư đệ, chị quay về núi Côn Luân rồi”.

Cửu sư tỷ hoàng hậu Hồng Đào: “Tiểu sư đệ, sư phụ triệu kiến!”

Bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ: “Tiểu sư đệ, bảo trọng, tạm thời chị rời đi một thời gian”.

Lục sư tỷ Đạm Đài Yêu Yêu: “Tiểu sư đệ, an toàn là trên hết, chờ em ở núi Côn Luân nhé ^_^!”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Xảy ra chuyện gì vậy, sao đột nhiên sư phụ lại triệu tập các sư tỷ về núi?”

Nhìn bốn lá thư mật, Diệp Bắc Minh nghĩ mãi không ra.

Chẳng lẽ Côn Luân Hư xảy ra chuyện?

Thẩm Hạc cũng lắc đầu: “Cậu Diệp, thuộc hạ không biết”.

“Được rồi, ông xuống đi”.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, xem ra chỉ có tìm được mấy vị sư tỷ, tự hỏi các chị.

“Cái này…?”

Thẩm Hạc nhìn vào Tôn Thiến bên cạnh: “Cậu Diệp, có cần giúp đỡ gì không?”

“Không cần”.

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói.

Thẩm Hạc lúc này mới lui xuống.

Huyết ảnh trên người Tôn Thiến quát lên: “Nhóc con, rốt cuộc mày có coi tao ra gì không?”

“Tao là thần nữ Túc Hoàng, mày dám khinh thường tao?”

Con ngươi Diệp Bắc Minh trầm xuống.

Âm thầm truyền âm: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, có cách gì đối phó với bà ta không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Huyến Hồn chú mà cậu tu luyện chuyên đối phó loại tàn hồn này”.

“Nhưng hồn phách của Tôn Thiến có thể cũng sẽ bị uy hiếp”.

“Nếu bà ta không muốn đi ra, cũng chỉ có thể cộng sinh”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK