Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được! Được! Được lắm!”

Cổ Nhất Hàn liên tục nói ra cùng một chữ được lắm, có thể tưởng tượng ông †a phân nộ đến mức nào: “Đảo Rùa có pháp luật của riêng mình, những kẻ to gan dám coi thường quy định!”

“Người bảo vệ đảo có quyền sanh sát!”

“Lão phu hôm nay thật sự muốn nhìn xem, cậu làm thế nào để giết tôi!”

Áp lực bùng nổ ngập trời.

Vào khoảnh khắc đó, hư không phía sau Cổ Nhất Hàn như bị bóp méo.

võ giả xung quanh kinh hãi, không ngừng lùi về phía sau.

Ngay chi Cổ Nhất Hàn chuẩn bị ra tay, đảo Rùa đột nhiên rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất vậy.

Rầm!

Một tiếng gầm đỉnh tai nhức óc vang lên trừ trung tâm của đảo Rùa, làm rung chuyển cả trời đất.

“Có chuyện gì vậy?” “Đã xảy ra biến cố gì à?” Đám người kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía sâu của đảo Rùa.

Cùng lúc đó, một âm thanh dồn dập truyền khắp đảo Rùa: “Người bảo vệ nhanh chóng đến đài Huyền Quy!”

“Đài Huyền Quy xảy ra chuyện gì à?” Sắc mặt Cổ Nhất Hàn đại nhanh chóng liếc nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc.

con, coi như cậu may mắn! Đợi lão phu giải quyết xong chuyện ở đài Huyền Quy, đó chính là ngày chết của cậu!”

Soạt! Nói xong ông ta lao về phía hư không!

“Hình như đài Huyền Quy có chuyện gì đó, động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ Quy Linh Đan xuất thế rồi sao?”

“Quy Linh Đan? Đi thôi!"

võ giả có mặt tại hiện trường hưng phấn đến kịch độ, nhao nhao lao nhanh về phía đài Huyền Quy.

Trên mặt Thiên Cơ lão nhân hiện lên một tia quỷ dị: “Không phải ngày diễn ra đại hội Thiên Đan mà Quy Linh Đan lại xuất thế ư?”

“Lễ nào có cơ duyên lớn xuất hiện? Hai đồ đệ, đi nhanh theo ta”

Thiên Cơ lão Nhân năm lấy cổ tay của Nghê Hoàng và Lục Linh Nhi, cũng lao nhanh về phía đài Huyền Quy.

Nhìn thấy võ giả xung quanh mình đều vội vã đi về đài Huyền Quy, Diệp Bắc. Minh cũng không lo lắng.

Anh đến bên cạnh Hướng Ly Ly: “Cô Hướng, cô không sao chứ?” “Tôi không sao, anh Diệp, bọn họ đều đi đài Huyền Quy rồi, hình như Quy

Linh Đan gì đó xuất thế, chúng ta có phải cũng nên đi xem xem không?”, Hướng Ly Ly vô ý thay đổi xưng hô.

Trước đây gọi anh là cậu Diệp, giờ chuyển thành anh.

Từ khi Diệp Bắc Minh ra tay cứu cô ta, quan hệ của hai người cũng thân thiết hơn mấy phần.

“Nếu như người đầu tiên tới đài Huyền Quy có thể lấy được Quy Linh Đan, vậy thì sẽ không có chuyện ngàn vạn võ giả ngày đêm canh giữ ở đó nữa rồi!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Chúng ta không vội, qua đó xem trước rồi tính!” Hai người lúc này mới đi về hướng đài Huyền Quy. Quảng trường rộng lớn lúc này sớm đã đông nghìn nghịt người.

Cổ Nhất Hàn và đám người bảo vệ đảo Rùa khác đứng trên hư không, vây quanh một tượng điêu khắc Linh Quy màu đen dài hàng trăm mét.

Dáng dấp và hình thái của nó giống hệt như đảo Rùa. Lúc này, tượng Linh Quy kia đột nhiên vang lên tiếng gầm lớn. Giống như có thể sống lại bất cứ lúc nào.

Dưới hàng vạn con mắt theo dõi của đám võ giả, tượng Linh Quy vậy mà mở miệng, nhả ra một viên đan dược màu đỏ.

Vào giây phút viên đan dược này xuất hiện, cả quảng trường bùng phát một sức mạnh cuồn cuộn mênh mông.

“Quy Linh Đan!” Đôi mắt mọi người co rút, nhìn chằm chằm vào viên đan dược màu đỏ kia.

Đan dược này 1 vạn năm mới xuất hiện 1 viên, có thể cảnh giới Đạo Tổ đạt đến trình độ cao hơn, quá trân quý rồi.

Nếu không phải có mười người bảo vệ đảo Rùa ở đó, e rằng bọn họ đã trực tiếp ra tay rồi.

Soạt!

Quy Linh Đan đột nhiên run lên, vậy mà giống như sao băng lao ra khỏi vòng vây của đám người bảo vệ đảo, bay ra khỏi đảo Rùa.

“Quy Linh Đan, là của ta!”

Một lão giả cảnh giới Đạo Tổ chu kỳ hưng phấn với cực độ, bước tới chắn trước mặt Quy Linh Đan, đưa tay lên định nắm lấy.

Ông ta dường như đã quên mất, đây là một quảng trường với sức chứa lên đến hàng ngàn vạn võ giả.

Một đạo đao khí thô bạo chém tới, lão giả cảnh giới Đạo Tổ chu kỳ kia kêu thảm lên một tiếng, cánh tay đang chuẩn bị nắm lấy Quy Linh Đan bị chặt đứt tại chỗ.

“Ha ha ha, Quy Linh Đan thuộc về ta rồi!”

Người đàn ông vừa ra tay có cảnh giới Đạo Tổ trung kỳ cười lớn, vào giây phút hắn ta sắp có được Quy Linh Đan.

Những Đạo Tổ các cũng như bừng tỉnh, hơn trăm người đồng thời lao về phía Quy Linh Đan.

“Dừng tay, tất cả dừng tay!” “Quy Linh Đan là đồ vật của đảo Rùa, lại dám có người dám cướp đoạt!”

“Muốn chết à?”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK