Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phụt!  

 

Lại một kiếm!  

 

Cánh tay khác của Tô Hiên bị chém rơi!  

 

Diệp Bắc Minh phun ra ba chữ: “Còn nữa không?”  

 

Trong con ngươi của Tô Hiên đều là tia máu, hét ầm lên: “Tôi có thể đưa anh rời khỏi Côn Luân Hư đi Huyết Vân Tông, nơi đó chắc chắn mạnh hơi cái chỗ Côn Luân Hư khỉ ho cò gáy này!”  

 

“Tôi có thể đảm bảo, anh đi Huyết Vân Tông cùng tôi, tôi có thể khiến anh mở mang trời đất rộng lớn chưa từng có!”  

 

Phụt!  

 

Kiếm thứ ba rơi xuống!  

 

Một bắp đùi của Tô Hiên bay ra ngoài!  

 

Kêu đau thảm hiết không muốn sống nữa: “A!!!”  

 

Phụt!  

 

Kiếm thứ tư lại một lần nữa chém rơi bắp đùi hắn!  

 

Tô Hiên gần như đau muốn ngất đi.  

 

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt hỏi: “Thoải mái không?”  

 

“Mày…!!!”  

 

Tô Hiên toàn thân run rẩy, con ngươi điên cuồng co lại.  

 

Chém đứt tứ chi mình, còn hỏi mình thoải mái không?  

 

Người trước mặt nhất định chính là ma quỷ!  

 

Diệp Bắc Minh cười gian ác: “Hình như mày khá là thoải mái!”  

 

Một cước đạp vào bụng Tô Hiên!  

 

Bùm!  

 

Bụng hắn nổ tung, đan điền vỡ vụn!  

 

Tô Hiên gào thét như chó điên: “Đan điền của tao, mẹ kiếp!!!”  

“Diệp Bắc Minh, con mẹ nó mày phế đan điền của tao?”  

 

Lại một cước đạp tới!  

 

Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã.  

 

Khuôn mặt anh tuấn của Tô Hiên hoàn toàn bị phế, răng và cằm vỡ vụn tại chỗ.  

 

Đau đến mức không muốn sống!  

 

Hắn hoảng sợ ngẩng đầu lên, đối mặt với đôi mắt lạnh băng vô tình kia của Diệp Bắc Minh: “Tao nhớ mày rất thích sưu hồn đúng chứ?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK