Vương Quỳnh vừa vuốt mái tóc đen dài của mình vừa nhìn sổ sách của nhà họ Vương trong tay.
Bàn tay nhanh nhẹn phê duyệt từng mục! Bỗng nhiên.
Đôi mắt đẹp của Vương Quỳnh khẽ động, quát một tiếng nhưng vẫn không mất đi nét yêu kiêu vốn có: Cút ra đây?”
Tay thon với vào không trung, một một thanh kiếm cực kỳ lộng lẫy liền xuất hiện trong tay cô ta, nhanh như gió đâm vào khoảng không.
“Đinh!”
Thanh kiếm dừng lại giữa không trung, như thể đâm trúng vào một tảng đá cứng chắn không thể phá hủy!
Hư không truyền đến một trận dao động.
Một người thanh niên kiêu ngạo đứng trước mặt Vương Quỳnh, năm ngón tay vẫn đang nắm chặt thanh bảo kiếm của cô ta: “Cô Vương, vừa gặp liền muốn giết tôi à? Hình như chúng ta đâu có thù hăn gì?”
“Cậu Diệp!”
Mắt đẹp của Vương Quỳnh co rúm lại, mang theo một tia kinh ngạc: “Anh... sao anh lai tới đây?”
Ngươi này không ai khác chính là Diệp Bắc Minh!
“Cô chủ, xảy ra chuyện gì sao ạ?”
Bên ngoài gian phòng truyền tới tiếng động.
Vương Quỳnh bình thản đáp: “Không có việc gì, lui xuống đi”. “Vâng!”
Người bên ngoài cung kính rời đi.
Vương Quỳnh lúc này mới ngạc nhiên hỏi: “Cậu Diệp, ngọn gió nào đưa anh tới đây vậy?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi có chuyện muốn nhờ cô giúp đỡ, vốn dĩ cũng muốn kêu người bên ngoài bẩm báo với cô một tiếng”.
“Nhưng họ lại nói cô quá bận rộn, không muốn thông báo giúp tôi nên tôi liền tự mình xông vào đây”.
'Vương Quỳnh càng thêm ngỡ ngàng rồi!
Cô ta nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu!
Với sức phòng ngự của nhà họ Vương, vậy mà có người có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện trước mặt cô ta? Thực lực của người trước mắt này thật quá đáng sợt
“Cậu Diệp, có chuyện gì cần tôi giúp đỡ sao?”, Vương Quỳnh mỉm cười hỏi.
Diệp Bắc Minh không hề giấu diếm, trực tiếp nói ra mục đích chuyến đi của mình: "Tôi muốn tới đại lục Linh Mộc, nhưng phi thuyền thuộc nhà họ Vương các
cô chỉ có chuyến sớm nhất vào mười ngày sau, tôi không thể đợi được tới lúc đớ.
“Cho nên muốn nhờ cô sắp xếp giúp tôi một chiếc phi thuyền!”.
Nghe vậy Vương Quỳnh chỉ lắc đầu: “Số lần phi thuyền bay đã được quy định sẵn, e rằng không có cách nào tùy ý sửa đổi”.
"Vậy à”. Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Nhưng Vương Quỳnh lại nở một nụ cười ngọt ngào: “Tuy nhiên, phi thuyền độc quyền của tôi có thể xuất phát bất cứ lúc nào!"
“Cậu Diệp, cậy thấy có ổn không?”
72 đảo Thiên Giai, nhà họ Sở.
“Bẩm cậu chủ, sau khi tới Dị Hỏa tông Diệp Bắc Minh không nán lại lâu liền rời khỏi, tiếp đó lại tới quảng trường Thiên Giai để nghe ngóng về phi thuyền tới đại lục Linh Mộc!”, một ông già quỳ một chân xuống đất thưa.
“Đại lục Linh Mộc?” Sở Nguyên Bá híp mắt nghiền ngẫm. Vừa vươn tay một tấm bản đồ của thế giới Bản Nguyên liền từ từ mở ral
Trong giây lát ánh mắt liền khóa chặt vào một lục địa ở rìa thế giới Bản Nguyên!
"Nơi này rất gần tinh vực hoang vu rồi, tên nhãi đó muốn tới đại lục Linh Mộc làm gì đây?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: