Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Hàng trăm bóng người bay lên trời, xông vào núi Tổ Long.  

 

Sau khi an ủi Tô Tử Lăng xong.  

 

Hai người bọn họ đến bãi tha ma, đem thi thể của bố mẹ Tô Tử Lăng về liệm rồi chôn trong phần mộ tổ tiên.  

 

Mắt Tô Tử Lăng đỏ hoe: “Diệp công tử, tôi đã hứa với anh sẽ cho anh biết thông tin về Hoa tộc, anh hãy đi theo tôi”.  

 

“Được!”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu.  

  Advertisement

Anh đi theo Tô Tử Lăng vào sâu bên trong nhà họ Tô, đi vào một căn phòng bí mật.  

 

Cô ta tìm kiếm một lát, tìm được một quyển sách đã hơi ố vàng.  

 

Đưa cho Diệp Bắc Minh!  

 

Anh mở ra xem, ánh mắt hơi thay đổi.  

 

Đợi Diệp Bắc Minh đọc xem, Tô Tử Lăng nhìn chằm chằm vào anh.  

 

Cô ta ra vẻ đáng thương: “Diệp công tử, anh có tìm được thông tin gì hữu dụng không?”  

 

Diệp Bắc Minh nói: “Trong sách có ghi tổ tiên Hoa tộc đích xác đến từ bên ngoài, hình như gặp phải kiếp nạn nào đó”.  

 

“Có người dùng thực lực mạnh mẽ xây dựng một Côn Luân Hư giống như đúc để hậu duệ Hoa tộc có thể sinh tồn”.  

 

“Côn Luân Hư thật sự có lẽ chính là di tích Côn Luân Thượng Cổ bị tôi cất vào thế giới không gian rồi”.  

 

“Chỉ có điều, trang sách quan trọng nhất đã bị xé đi mất!”  

 

“Cụ thế thế nào, tôi cũng không biết!”  

 

Nói đến đây thì anh lắc đầu.  

 

Tô Tử Lăng áy náy: “Xin lỗi Diệp công tử, tôi không giúp được gì cho anh.”  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Không trách cô.”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bỗng lên tiếng: “Này nhóc, cậu không phát hiện có điều gì bất thường à?”  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lóe sáng: “Tiểu Tháp, ý ông là long mạch?”  

 

“Đúng vậy!”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc chắn: “Côn Luân Hư có một long mạch, vì sao di tích Côn Luân Thượng Cổ lại không có?”  

 

“Đáng lý ra trong di tích Côn Luân Thượng Cổ phải có một long mạch giống y đúc mới phải!”  

 

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Vậy thì long mạch của di tích Côn Luân Thượng Cổ ở đâu?”  

 

…  

 

Cùng lúc đó, thế giới cấp cao hơn của thế giới Chân Võ.  

 

Một dài cầu vồng bay vụt qua bầu trời gia tộc Đông Phương, tràn ngập uy thế đế vương!

Chỉ chớp mắt, vô số người ngẩng đầu!  

 

Biểu cảm khiếp sợ!  

 

"Đây là hơi thở của Xá Nguyệt Thần Đế?"  

 

"Xá Nguyệt Thần Đế trở lại!"  

 

Rất nhiều người của gia tộc Đông Phương trở nên kích động.  

 

"Cung nghênh Xá Nguyệt Thần Đế trở về!"  

 

"Thật tốt quá!"  

 

Gia tộc Đông Phương trong nháy mắt sôi ùng ục!  

 

Đôi mắt mấy lão già đọng lại, nhìn về hướng Đông Phương Xá Nguyệt: "Đã bao nhiêu năm trôi qua, thế mà cô ta vẫn chưa chết?"  

 

Đông Phương Xá Nguyệt đi thẳng đến chỗ sâu trong Đế Cung, bàn tay ngọc vung lên.  

Bốn cô gái cực kỳ xinh đẹp rơi ra ngoài, dùng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn bốn phía: "Đây là nơi nào? Tiểu sư đệ của chúng ta đâu?"  

 

 

Đông Phương Xá Nguyệt ngồi trên đế tọa, mở miệng nói: "Tiểu sư đệ của các cô đã bị tôi giết rồi, bắt đầu từ hôm nay các cô chính là người dưới trướng bản đế!"  

 

 

"Để bản đế xem xem, rốt cuộc tên nhóc này có bí mật gì!"  

 

 

Đôi mắt đẹp lóe lên ánh sáng!  

 

 

Trực tiếp sưu hồn!  

 

 

"Ồ? Các cô đều là tấm thân xử nữ, chưa cùng cậu ta...", Đông Phương Xá Nguyệt khá vui mừng.  

 

 

..  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK