Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tô Thanh Ca đang định lên tiếng, Thần Ma Liêm Đao đã giáng xuống.  

 

Cái đầu của Tô Tuyết Vy rơi sang một bên, đến chết vẫn mở to đôi mắt, không dám tin mình chết như vậy!  

 

Diệp Bắc Minh về đến bên cạnh Tô Thanh Ca: “Được rồi, kẻ địch của cô đã chết sạch rồi”.  

 

“A!”  

 

Tô Thanh Ca không nhịn được kêu một tiếng, vội ôm chặt cái miệng.  

 

Cơ thể run lên, kinh sợ nhìn Diệp Bắc Minh: “Cậu… cậu Diệp, cậu… rốt cuộc cậu là ai?”   

 

Từ trước tới nay cô ta chưa từng gặp người nào sát phạt quyết đoán như vậy!  

 

Diệp Bắc Minh vừa giơ tay, từ lòng bàn tay có Phần Thiên Chi Diễm bay ra, rơi xuống từng thi thể.  

 

Trong chớp mắt, tất cả thi thể hóa thành tro bụi!  

 

“Suýt!”  

 

Tô Thanh Ca hít khí lạnh  

 

Chuyên nghiệp!  

 

Quá chuyên nghiệp!  

 

Cô ta càng chắc chắn thân phận của Diệp Bắc Minh không đơn giản, cũng không dám hỏi nhiều!  

 

Đột nhiên.  

 

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên: “Lo sợ tôi sẽ giết cô à?”  

 

Tô Thanh Ca quyết đoán lắc đầu: “Nếu cậu Diệp muốn giết tôi, thì sẽ không đến cứu tôi”.  

 

Diệp Bắc Minh cười trong lòng, cô gái này thật to gan: “Về đi”.  

 

“Đợi đã!”  

 

Tô Thanh Ca gọi Diệp Bắc Minh lại: “Cậu Diệp, xin lỗi”.  

 

Diệp Bắc Minh dừng bước chân: “Sao thế?”  

 

Tô Thanh Ca hơi tự trách: “Vốn là tối nay tôi muốn đi cả đêm đến thành Tần Dương mượn nguyên, không ngờ Lôi Mặc Dương phản bội tôi”.  

 

“Sáu tỷ khối nguyên mà tôi hứa với cậu Diệp, e là ngày mai không thể thực hiện lời hứa được”.  

 

Diệp Bắc Minh chỉ thản nhiên nhả ra một chữ: “Ồ!”  

 

Trực tiếp biến mất trong bóng tối.  

 

Chỉ một chữ này khiến Tô Thanh Ca vô cùng thất vọng: “Anh ta có ý gì? Thất vọng vì mình ư?”  

 

“Hay là ngay từ ban đầu đã không có kỳ vọng gì với mình?”  

 

…  

 

Ở một bến cảng của Biển Vô Biên.  

 

Hạ Nhược Tuyết từ trên tàu lao xuống, vẻ mặt kích động: “Cuối cùng cũng về đến lục địa rồi, Côn Luân Hư, mau về Côn Luân Hư thông báo cho Bắc Minh!”  

 

Cô ấy muốn về Côn Luân Hư với tốc độ nhanh nhất, thông báo cho Diệp Bắc Minh chuyện Tôn Thiến mang thai!   

 

Đúng lúc Hạ Nhược Tuyết đi qua một bên cạnh một bà lão.  

 

Vù!  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK