Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thứ nhất, tôi là thánh tử của nhà họ Diệp, trưởng lão của nhà họ Lạc các. người là cái thá gì?"

“Có tư cách gì ra lệnh cho tôi?”

"Thứ hai, chỉ là một trưởng lão nhỏ bé của nhà họ Lạc lại dám công kích tôi? Ông ta chán sống rồi sao?"

"Thứ ba, đây là đại điện của nhà họ Diệp! Là nơi linh thiêng bất khả xâm phạm!"

"Đừng nói là trưởng lão của nhà họ Lạc, ngay cả gia chủ của nhà họ Lạc tới đây!"

"Cô hỏi ông ta thử xem có dám ra tay với thánh tử nhà họ Diệp ngay tại đây không!"

Nói tới đây.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Ha ha! Dù là bất cứ lý do nào thì ông ta cũng đáng chết!"

"Lạc Lâm cô nương, cô có ý kiến gì không?” "Anh..." Lạc Lâm nhất thời không nói nên lời.

Không thể phủ nhận, Diệp Bắc Minh nói đúng! Nếu có người dám ra ray ở đại điện của nhà họ Lạc, tuyệt đối không có cơ hội sống sót!

Điều này tượng trưng cho sự uy nghiêm của một chủng tộc Đế Huyết, bất khả xâm phạm!

"Nhưng anh cũng không nên trực tiếp giết chết Thất trưởng lão!" Đôi mắt của Lạc Lâm gần như rỉ máu.

Diệp Bắc Minh nở một nụ cười đầy ẩn ý, nói: "Tôi giết ông ta thì cô có thể làm gì được tôi?"

"Anh"

Lạc Lâm không ngờ Diệp Bắc Minh lại trả lời như vậy, vừa tức giận vừa nhục nhã, lại nghe những lời này khiến cô ta hộc ra một búng máu từ trong tim!

"Tiểu thư!"

Bốn ông lão còn lại bước tới và nhanh chóng đỡ Lạc Lâm.

Nên cô ta mới không bị ngất

Diệp Bắc Minh cũng lười nhìn cô ta thêm lần nữa, quay người rời

muốn từ hôn thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào! Gia chủ, tôi còn có việc phải làm, đi trước!"

Bóng dáng biến mất!

Chỉ còn lại Diệp Quỳnh đi cùng anh vẫn đứng ở nơi đó, kinh hãi nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh.

Khóe miệng cô ta nhếch lên: "Tên này thật sự là làm người ta kinh ngạc!"

Suy nghĩ một lúc, cô ta liếc nhìn đại điện hỗn loạn rồi nhanh chóng đuổi theo anh ra ngoài!

Vừa ra khỏi đại điện liền nhìn thấy Diệp Bắc Minh đang đứng trên bậc thêm! "Tại sao cậu không đi?"

Diệp Quỳnh cười tiến lên, nói đùa: "Có phải thấy hối hận? Cảm thấy không nên vô tâm như vậy, dù sao thì vị hôn thê này của cậu cũng khá xinh đẹp!"

"Tôi biết Lạc Lâm, cô ta có tên trong bảng xếp hạng Đế Huyết!"

"Hơn nữa cô ta cũng là một trong những người đẹp hàng đầu ở đại lục Trung Châu, có vô số người theo đuổi!"

"Tôi cảm thấy chuyện này vẫn còn có hi vọng, cậu vừa mới biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ như vậy, không chừng còn có thể kéo người ta trở về được!"

Diệp Bắc Minh liếc nhìn Diệp Quỳnh: "Cô ta trông còn không đẹp bằng cô!”

"Không có ngực, cũng chẳng có mông!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK