Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Thiên Cơ châm biếm: “Tất nhiên là ông rồi!”  

 

 

“Được rồi, đừng cãi nhau nữa!”  

 

Ưng Bạch Mi khẽ quát một tiếng: “Nghe thử ý kiến của đại nhân xem thế nào!”  

 

“Đại nhân, người thấy thế nào?”  

 

Xoẹt!  

 

Ánh mắt mọi người đảo qua, dừng lại trên người áo đen.  

 

Một giọng nói không chút cảm xúc nào vang lên: “Kẻ này, không thể giết!”  

 

“Tại sao?”  

 

Mọi người đều sửng sốt!  

 

Người áo đen nói hết sức bình tĩnh: “Kẻ này chính là mấu chốt quan trọng để tiến vào nơi đó!”  

  Advertisement

“Nơi đó? Nơi nào cơ?”  

 

Mọi người đều khó hiểu.  

 

Một giây sau!  

 

Chờ đã!  

 

Cơ thể họ đều run lên, bất ngờ nhìn người áo đen, cả giọng cũng run rẩy: “Đại nhân, ý người là… Thần điện?”  

 

“Đúng vậy!”  

 

Người áo đen gật đầu.  

 

Hít!  

 

Mọi người hít một hơi thật sâu, hơi thở trở nên dồn dập.  

 

Cả đám đều đỏ mắt, muốn trợn ngược tròng ra ngoài!  

 

Hai chữ thần điện đã kích thích vào bộ não của họ!  

 

“Tiền bối, tại sao lại nói kẻ đó là mấu chốt để tiến vào thần điện?”  

 

Ưng Bạch Mi hít một hơi thật sâu: “Sau khi Hoa Tộc bị diệt thì chẳng còn một người nào có thể tiến vào nơi đó”.  

 

“Hơn nữa, điều kiện tiên quyết để tiến bào thần điện chính là mở ra Long Tích!”  

 

Những người còn lại đều nhìn chằm chằm người áo đen kia.  

 

Cùng chờ đợi câu trả lời của ông ta!  

 

Người áo đen thản nhiên thốt ra một câu: “Nếu tôi nói cho các người biết, tên đó đã mở ra Long Tích thì sao?”  

 

“Cái gì?”  

 

Xoẹt!  

 

Mọi người cùng đứng phắt dậy, đồng tử co rụt, trên mặt là vẻ không dám tin.  

 

Bạch Thiên Cơ do dự một lát: “Đại nhân, dù rằng nó đã mở được Long Tích!”  

 

“Nhưng sao chúng ta có thể chắc rằng nó sẽ để chúng ta lợi dụng?”  

 

Người áo đen đã thản nhiên nói ra: “Diệp Phá Thiên năm đó đã bị tổ tiên các người lợi dụng như thế nào?”  

 

“Ý ông là…”  

 

Hai mắt Bạch Thiên Cơ sáng ngời: “Lợi dụng điểm yếu?”  

“Các người cũng không ngốc lắm”.  

 

 

Người áo đen trực tiếp đứng dậy, để lại một tờ giấy: “Đây là tất cả thông tin về Diệp Bắc Minh, các người tự coi mà làm”.  

 

 

“Một không được thì bắt mười, mười không được thì bắt một trăm”.  

 

 

“Từ biểu hiện của nó trước nay, thì nó sẽ chọn chấp nhận!”  

 

 

Bạch Thiên Cơ cầm lên thấy: “Đỉnh Côn Luân…”  

 

 

……  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK