Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Diệp Nam Thiên nhìn Diệp Tiêu Tiêu: “Minh Nhi, cô ta thực sự là người của nhà họ Diệp thượng cổ ư?”  

 

Diệp Thanh Lam cũng hỏi: “Minh Nhi, rốt cuộc là thế nào?”  

 

Diệp Bắc Minh trực tiếp lấy ra quả nhân sâm: “Mẹ, mẹ hồi phục thọ nguyên trước đi rồi nói”.  

 

“Đây là?”  

 

Mọi người cảm nhận được khí tức của quả nhân sâm, tinh thần chấn động.  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh giải thích: “Mẹ, con biết mẹ tổn thất ba trăm năm thọ nguyên vì con!”  

 

“Vật này, là con trai tìm về cho mẹ”.  

 

“Được!”  

 

Đôi mắt Diệp Thanh Lam hơi đỏ lên, trực tiếp ăn quả nhân sâm.  

  Advertisement

Trong phút chốc, cả người sinh ra thay đổi long trời lở đất.  

 

Từ dáng vẻ bốn mươi năm mươi tuổi, lập tức hồi phục đến khoảng hai mươi tuổi!”  

 

“Việc này…”  

 

Mọi người nhà họ Diệp sợ giật mình.  

 

Diệp Uyển Thu ngẩn người: “Cô, cô còn trẻ hơn cháu…”  

 

Diệp Thanh Lam soi gương, vẻ mặt kinh ngạc vui mừng: “Minh Nhi, cái này… hiệu quả cũng thần kỳ quá”.  

 

“Ha ha, nếu bố nhìn thấy mẹ như bây giờ, sợ là cả đời cũng không nỡ rời xa”.  

 

Diệp Bắc Minh thở nhẹ một hơi.  

 

Nụ cười của Diệp Thanh Lam cứng lại, biến mất.  

 

“Minh Nhi, Tôn Thiến sinh con rồi ư?”  

 

“Con gặp được bố con rồi ư?”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu, giải thích chuyện ở Ma Uyên một lượt.  

 

Mọi người nhà họ Diệp nghe mà trợn mắt há hốc miệng.  

 

Người nào cũng tôi nhìn anh, anh nhìn tôi!  

 

Diệp Nam Thiên bất lực nhìn Diệp Thanh Lam: “Lam Nhi, chẳng trách lúc đó con mang thai trở về, không chịu nói gì hết!”  

 

“Huyết mạch ma tộc, hình như luôn đi đầu!”  

 

Đôi mắt Diệp Thanh Dương phát sáng, tiến lên kiểm tra cơ thể của Diệp Bắc Minh: “Cháu ngoại, ngầu quá!”  

 

“Có thể biến hình không? Biến cho cậu xem?”  

 

“Anh cả, vãn bối đều ở đây, nghiêm túc đi chứ”.  

 

Diệp Thanh Lam trừng mắt.  

 

Diệp Thanh Dương cười lúng túng.  

 

Diệp Tiêu Tiêu kinh ngạc: “Anh… anh có huyết mạch ma tộc?”  

 

Diệp Thanh Lam giờ mới chú ý đến Diệp Tiêu Tiêu: “Minh Nhi, con nói cô ta là huyết mạch nhà họ Diệp thượng cổ, rốt cuộc là thế nào?”  

“Mẹ, ông ngoại, mọi người tự xem đi”.  

 

 

Diệp Bắc Minh lấy ra tộc phổ của Diệp Tiêu Tiêu.  

 

 

“Tộc phổ?”  

 

 

Diệp Nam Thiên đi đến, trực tiếp mở ra.  

 

 

Cũng tiện tay lấy ra một cuốn tộc phổ.  

 

 

Sau khi so sánh nửa canh giờ.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK