Phân nửa là mở miệng lừa gạt bọn họ chút thôi.
Chỉ cần kiên trì đến cùng, chắc chắn có thể vượt qua cửa kiểm tra!
Diệp Bắc Minh giơ tay, đầu ngón tay có thêm chín cây kim bạc, hất tay một cái, kim bạc bay ra ngoài, đâm vào ngực ba người này!
Soạt!
Soạt!
Soạt!
“Cậu!”
Ba người trong nháy mắt đứng lên.
Lão giả căm tức nhìn Diệp Bắc Minh!
Hai thanh niên của điện Huyết Hồn kia trực tiếp ra tay rút kim bạc!
Lão giả lớn tiếng quát: “Mấy người dừng tay!”
“Kim bạc này phong tỏa kinh mạch chúng ta, một khi nhổ hết, e rằng sẽ xảy ra hậu quả đáng sợ”.
Hai thanh niên điện Huyết Hồn mặt trắng bệch.
Tay đang giơ ra dừng giữa không trung.
Ánh mắt bọn họ mang theo sự tức giận hung bạo, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh khẽ cười: “Ông thông minh đấy”.
“Không có việc gì thì đừng theo tôi, mấy người cũng chỉ là tép riu thôi, tôi không hứng thú”.
“Quay về nói với chủ nhân điện Huyết Hồn, chuyện của mẹ tôi, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua”.
“Điện Huyết Hồn sớm muộn sẽ biến mất từ Long Quốc”.
Diệp Bắc Minh tùy ý nói.
Nhưng rơi vào lỗ tai ba người lại giống như sấm vậy!
Cho điện Huyết Hồn biến mất?
Khẩu khí lớn đấy!
Điện Huyết Hồn đã tồn tại ít nhất 500 năm.
Nội tình đáng sợ dọa người!
So sánh với những gia tộc Cổ Võ cũng không kém hơn chút nào.
Một mình Diệp Bắc Minh ó thể khiến điện Huyết Hồn biến mất?
Nếu điện Huyết Hồn ra tay, không biết Diệp Bắc Minh sẽ chết như nào, lại còn biến mất?
Cười chết mất!
Lão giả lạnh giọng nói: “Diệp Bắc Minh, mày sẽ hối hận vì hành động này”.
Diệp Bắc Minh nghiêm túc nhìn lão giả: “Tôi khuyên các người mau đi tìm bác sĩ đi, trong vòng một giờ, không rút kim bạc này ra, cơ thể các người sẽ tự nổ chết”.
“Đương nhiên, ông cũng có thể rút ra luôn, trực tiếp tự nổ!”
Danh Sách Chương: