Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hầu như thiên tài cảnh giới Chân Thần của các thế giới

khác đều có thể vượt qua được áp lực, kiên trì tới cùng, hơn nữa bọn họ còn có thể che chở thêm cho một số người!”

“Những người kia đứng gần bọn họ đương nhiên là để được che chởi”

“Thì ra là thế!”, Lê Mộng Ly sực hiểu ra. Cô ta đảo mắt nhìn mấy người của học viện Viễn Cổ: “Chu Băng Dao, Chu Toàn, Hạ Nhân Kiệt, Mã Phi Vũ, mấy người có đi cùng tôi không?”

Cô ta không hỏi Chu Nhược Giai, Hầu Tử, Long Khuynh Vũ và Mặc Đình Đình.

Bởi vì chắc chắn mấy người này chọn đi theo Diệp Bắc Minh!

“Hả?”

Mấy người được hỏi sửng sốt: “Không phải chúng ta sẽ đi cùng nhau à?”

Lê Mộng Ly cười khẽ một tiếng: “Chúng ta chỉ cùng đi với nhau tới đây thôi, còn về phần liệu sau này có thể tới được Thần Giới hay không!”

“Là phụ thuộc vào bản thân chứ không phải vào người khác, hiểu không?”

Nói rồi, cô ta còn lơ đãng đánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh một cái!

Tiếc răng, dường như Diệp Bắc Minh không hề nghe thấy lời Lê Mộng Ly nói!

Anh chỉ cúi đầu, nhíu mày! “Được rồi, mọi người hoạt động tự do đi”.

Vương Nguyên và Ngư Thất Tình dặn dò mấy câu rồi xoay người rời khỏi đây. Đúng lúc này, truyền tống trận dưới chân bọn họ sáng lên.

Hơn mười người xuất hiện sau lưng bọn họ, trông thấy trên truyền tống trận có người.

Một người đàn ông cuồn cuộn cơ bắp, vóc dáng dũng mãnh quát: “Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau cút đi cho tôi!”

“Dám cản đường của Giang Hiêu này à? Muốn chết đúng không?”

Một thanh niên của nhà họ Diệp cười khẩy: “Giang Hiêu nào vậy? Chúng tôi chưa từng nghe nói...”

Bốp!

Anh ta còn chưa kịp nói dứt lời thì một tiếng tát vang giòn đã vang lên!

Mọi người không kịp nhìn kỹ xem xảy ra chuyện gì, chỉ thấy thanh niên nhà họ Diệp vừa mới lên tiếng bị đập bay ra ngoài như một con chó chết!

“Rầm” một tiếng, anh ta rơi xuống bên dưới truyền tống trận, mặt nát bét, máu me đầm đìa!

“Sao anh lại đánh người!", Diệp Vy Ny nổi giận nói.

Giang Hiêu toét miệng cười một tiếng: “Ông đây chỉ tát anh ta một cái thôi là đã kiềm ch: ¡ đấy!”

“Nếu như là ở đại lục của bọn tôi thì tôi có xé nát anh ta cũng không ai dám nói một tiếng nào, cô có tin không?”

“Anh!”

Diệp Vy Ny đang định lên tiếng.

Thì chợt nghe những người tu võ đứng hóng chuyện xung quanh truyền tống trận thì thâm bàn tán: “Giang Hiêu ư? Hắn †a chính là chó dại Giang Hiêu! Cảnh giới Chân Thần đỉnh phong!”

“Nghe nói hẳn ta tới từ đại lục Thiên Hỏa, chẳng những tính cách nóng nảy, giết người không chớp mắt!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK