Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Kiếm này, cấp bậc có thể sánh ngang với tháp Càn Khôn Trấn Ngục.  

 

Đối mặt với Chí Tôn cũng có thể giết chết trong giây lát!  

 

“Số lần sử dụng vô hạn, không khác gì nói tôi là vô địch!”  

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nặng nề.  

 

Nếu cho anh thêm một cơ hội nữa, anh chắc chắn có thể đánh thẳng vào ngục giam Trần Hồn!  

 

“Kiếm Trấn Ngục, đến!”  

 

Tiếng gọi vang vọng.  

 

Tay cầm kiếm Trấn Ngục chém ra!  

 

Gào!  

 

Tiếng rồng ngâm vang vọng cả lòng đất núi Côn Luân.  

 

Một tiếng ầm vang thật lớn, dãy núi Côn Luân chấn động!  

 

Bên ngoài.  

 

Chiến sĩ Long Hồn tái mặt, đều chạy về phía lối vào trong long mạch: “Sao lại thế này?”  

 

“Chẳng lẽ là động đất?”  

 

Hạ Nhược Tuyết căng thẳng nhìn về phía Diệp Thanh Lam: “Bác gái, xảy ra chuyện gì thế?”  

 

Diệp Thanh Lam nhìn ra phía xa trong lòng đất: “Bác cũng không biết, nhưng bác tin tưởng con trai mình, nó nhất định sẽ không sao”.  

 

……  

 

Vô Tướng thần cung.  

 

Cửa phòng Nam Cung Uyển lại bị đẩy ra.  

 

Giọng Mục Hàn vang lên: “Uyển Nhi”.  

 

Ánh mắt Nam Cung Uyển lạnh như băng: “Mục Hàn, trả giá một bàn tay vẫn chưa đủ hả?”  

 

Mặt Mục Hàn đầy ý cười: “Em xem anh dẫn ai đến gặp em đây này”.  

 

Nói xong, bèn nghiêng người nhường đường.  

 

Một người đàn ông đi tới, dáng vẻ cao ráo hơn một mét tám.  

 

Dáng người oai phong cùng với hơi thở sâu không thể lường trước được.  

 

Thánh Tử Vô Tướng thần cung, Lý Vân Phi!  

 

Bên cạnh là một vài trưởng lão của Vô Tướng thần cung, trong đó có cả sư phụ của Nam Cung Uyển.  

 

“Thánh Tử, sư phụ, sao hai người lại đến đây?”  

 

Nam Cung Uyển có linh cảm gì đó bất an.  

 

Lý Vân Phi thản nhiên nói: “Đoàn trưởng lão, tại sao bà lại không báo cáo lại tông môn việc Nam Cung Uyển có được lãnh hỏa Huyền Minh?”  

 

“Bà không biết rằng tôi đang thu gom dị hỏa ư?”  

 

Một áp lực nặng nề đánh úp tới.  

 

Tim Đoạn Cầm Tâm run lên một cái: “Thánh Tử, tôi…”  

 

“Lý Vân Phi nhìn sang Nam Cung Uyển: “Đáng tiếc, đã không còn tấm thân xử nữ”.

“Nếu vẫn còn tấm thân xử nữ, thì có thể làm người hầu bên cạnh tôi”.  

 

“Nếu không còn, thì cũng không có quá nhiều giá trị”.  

 

Xoay người đi ra khỏi phòng: “Ba ngày sau, thần công của bản Thánh Tử sẽ đại thành!”  

 

“Tôi sẽ tự tay lấy lãnh hỏa Huyền Minh trong cơ thể cô ta ra, xem như cô ta hiến tế là xong”.  

 

Mặt Nam Cung Uyển nhanh chóng tái nhợt như tuyết!  

 

Cơ thể Đoạn Cầm Tâm run rẩy, ngước đầu lên.  

 

Vẻ mặt chua sót nhìn theo bóng lưng Lý Vân Phi: “Thánh Tử, sau khi dị hỏa nhận chủ thì sẽ rất khó đổi chủ nhân!”  

 

“Nếu Thánh Tử lấy lãnh hỏa Huyền Minh ra, Uyển nhi sẽ chết”.  

 

Lý Vân Phi hờ hững trả lời một câu.  

 

Rồi nhanh chóng biến mất!  

 

Hắn ta làm việc, căn bản không cần phải giải thích!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK