Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 "Đệt! Đệt! Đệt! Chúng ta quỳ nhầm người rồi!"  

 

Sắc mặt của một đám cấp cao nhà họ Giang khó coi, nhanh chóng đứng lên.  

 

Trước mặt nhiều khách khứa như vậy, thế mà quỳ nhầm người!  

 

Vô cùng mất mặt!  

 

Giang Thái Hư xấu hổ muốn chết, sử dụng một thanh trường kiếm chém tới: "Tiểu súc sinh, mày có chết ngàn lần cũng không đáng tiếc!"  

 

Sát khí đáng sợ ngưng tụ, điên cuồng chém về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Cùng lúc đó, ma khí trên người Diệp Bắc Minh chuyển động, huyết quang sau lưng ngập trời!  

 

Chín con ma long màu đen xoay quanh cơ thể anh, sau lưng lại xuất hiện hư ảnh của một con huyết long!  

 

Hú!  

 

Tiếng rồng gầm vang lên, chín con ma long màu đen đột nhiên đánh ra!  

 

Giang Thái Hư giống như một chiếc thuyền con gặp bão, căn bản không chịu nổi!  

 

Trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, và rơi xuống đất như sao băng, bụi tung mù mị đầy trời!   

 

"Cái này..."  

 

Nhậm Kiếm Hành và Dư Khải Đông đều choáng váng!  

 

Lực của một chiêu này mạnh đến mức cho dù bọn họ có ra tay thì cũng chưa chắc có thể đón được!  

 

"Gia chủ!"  

 

Mọi người trong nhà họ Giang chạy lên đỡ Giang Thái Hư.  

 

Giang Thái Hư che ngực dính đầy máu tươi, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Tiểu súc sinh… Mày… rốt cuộc là ai?"  

 

Diệp Bắc Minh không trả lời.  

 

Vào lúc này, hoàn toàn rơi vào trạng thái hỗn độn!  

 

"A!"  

 

Anh gầm lên một tiếng, một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện!  

 

Thiên hỏa trong toàn bộ cấm địa của tộc Hỗn Độn điên cuồng ngưng tụ về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Trong khoảnh khắc, mọi thứ đều bị hấp thu vào cơ thể anh!  

 

Dư Khải Đông sửng sốt: "Ông Nhậm, ông có biết xảy ra chuyện gì không?"  

 

Ánh mắt già nua của Nhậm Kiếm Hành ngưng trọng, lắc đầu.  

 

Ông ta cũng không biết!  

 

Thẩm Nại Tuyết hít sâu một hơi: "Anh ta đang hấp thu sức mạnh của thiên hỏa!"  

 

"Cô nói gì?"  

 

Tất cả mọi người gần như đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía Thẩm Nại Tuyết.  

 

Dư Khải Đông nhanh chóng hỏi: "Thẩm cô nương, cô biết đang xảy ra chuyện gì sao?"  

 

Thẩm Nại Tuyết gật đầu, nhìn thật sâu vào Diệp Bắc Minh giữa không trung: "Tổ tiên của Băng Cực Cung đã từng lưu lại một bí pháp, có thể hấp thu sức mạnh thuộc tính băng trong băng tuyết!"  

 

"Nhưng đệ tử Băng Cực Cung của chúng tôi cần phải lợi dụng trận pháp và công pháp đặc biệt!"  

"Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người trực tiếp hấp thu sức mạnh từ thiên hỏa như anh ta!"  

 

 

"Nhưng..."  

 

 

Thẩm Nại Tuyết dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Mọi người có thể thấy rõ sức mạnh thiên hỏa trong cấm địa của tộc Hỗn Độn đã suy yếu đi rất nhiều!"  

 

 

"Phần lớn sức mạnh thiên hỏa đều bị người này hấp thu!"  

 

 

Lúc đó, mọi người mới phản ứng lại.  

 

 

Nhiệt độ xung quanh quả thực đã giảm đi rất nhiều!  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK