Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, giọng của Thạch Trung Hổ ở một bên vang lên: “Thống lĩnh Khương, ta tôi bảo cậu ấy qua đây để hỏi mấy câu!”

“Cho nên, người này có lẽ không tính là tự ý rời khỏi vị trí chứ?”

Khương Kiếm Phong sầm mặt, lạnh lùng nhìn Thạch Trung Hổ: “Thạch Trung Hổ, ông cũng ở rừng rậm Tỉnh Hồn hơn một trăm năm, chẳng lẽ cứ phải đối đầu với tôi?”

Thạch Trung Hổ cười lắc đầu: “Xin lỗi, Thạch Trung Hổ tôi có rất nhiều kẻ thù!”

“Thêm một mình anh cũng không là gì, những năm nay tôi chém giết vô số yêu tộc, cũng có được tinh hồn lệnh!”

Nói xong, lấy ra một lệnh bài màu đen lắc lư.

“Tôi có tư cách bảo một binh sĩ canh thành ra trả lời câu hỏi của tôi chứ?”

Tinh hồn lệnh, do các tông môn liên liên hiệp lại phát ral Có thể đi lại tự do trong rừng rậm Tinh Hồn!

Sắc mặt Khương Kiếm Phong khó coi: “Đương nhiên ông có tư cách này!”

Thạch Trung Hổ chỉ vào Hầu Tử: “Đã như vậy, người này không tính là tự ý rời khỏi vị trí!”

“Nếu thống lĩnh Khương cứ muốn đánh anh ta năm trăm roi, tôi có thể cho rằng thống lĩnh Khương lợi dụng việc công trả thù riêng không?”

“Tôi có thể báo cáo với thành chủ!”

“Ông!”

“Tôi còn có nhiệm vụ tuần tra, đi trước đây!”

Nói xong, Khương Kiếm Phong hằm hăằm liếc nhìn Hầu Tử một cái, rồi lại lạnh lùng lướt nhìn Diệp Bắc Minh!

Sau khi rời khỏi phạm vị của cổng thành, hạ lệnh với người bên cạnh: “Để ý chặt họ cho tôi, tìm được nơi dừng chân của họ, lập tức thông báo cho tôi!”

“Vâng!”

Trước cổng thành, Hầu Tử nói lời cảm ơn Thạch Trung Hổ: “Cảm ơn tiền bối ra tay tương trợ, tại hạ cảm kích bất tận!”

Thạch Trung Hổ lắc đầu: “Bạn của chủ nhân, là bạn của tôi!"

“Chủ nhân?”

Hầu Tử sợ giật mình: “Anh Diệp, thế này là thế nào?”

Chỉ có thực lực cảnh giới thần tôn trở lên mới có tư cách có được tinh hồn lệnh!

Một cảnh giới thần tôn đó! Lại gọi anh Diệp là chủ nhân?

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Ở đây nhiều người, tìm một nơi rồi tôi giải thích cho anh”.

Hầu Tử giơ ngón tay cái: “Vãi, anh Diệp thật lợi hại!”

“Quả nhiên người lợi hại đi đến đâu cũng lợi hại, không giống tôi... tôi còn nghĩ mình thiên phú dị bẩm cơI”

“Kết quả đến thần giới mới phát hiện tôi chẳng là gì hết...” Cười khổ lắc đầu!

Diệp Bắc Minh võ vai anh ta: “Đừng nghĩ nhiều, anh em chúng ta không dễ gì gặp nhau được ở thần giới!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyena.zz.vn. Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK