Mục lục
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Gần như chỉ trong khoảnh khắc, tay chân anh có thể hoạt động tự nhiên!  

 

Nội tạng bị tổn thương do bộc phát toàn lực cũng hồi phục bảy tám phần trong chớp mắt!  

 

Cả người anh như được sống lại!  

 

Diệp Bắc Minh trừng to mắt: "Sao có thể!"  

 

"Thiên Hư đan này rốt cuộc là thứ gì?"  

 

"Này..."  

 

Đám người lão phu Thanh Bức, lão tổ Tuyết Vân vô cùng kiêng kỵ nhìn theo!  

 

Mấy người nữ hoàng Tu La, nữ hoàng Ly Nguyệt, lão tổ Tu La giật nảy mình!  

 

Đôi mắt những người còn lại của Ma tộc toát ra vẻ tham lam, nhìn chòng chọc vào thiếu nữ!  

 

..  

  Advertisement

Người mà có thể tùy tiện cho đi viên đan dược khủng bố như vậy, chắc chắn trên người vẫn còn có bảo bối kinh khủng hơn!  

 

Thiếu nữ bỏ qua ánh mắt của những người khác, mỉm cười nhìn Diệp Bắc Minh: "Vết thương của anh khỏi rồi, mau đi!"  

 

"Dẫn bà đây đi tìm kẹo que!"  

 

Diệp Bắc Minh nhìn thoáng qua Ma tộc tại đó: "Cô gái nhỏ, nơi này là Ma Giới, không có kẹo que mà cô muốn!"  

 

"Hơn nữa, cho dù cô muốn kẹo que, những người này sẽ thả cô đi sao?"  

 

Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng.  

 

Cô ấy quay đầu nhìn đám người Ma tộc tại chỗ: "Chỉ bằng đám người này thì không ngăn cản được tôi".  

 

"Bây giờ chúng ta đi tìm kẹo que, ai dám ngăn cản tôi, tôi giết kẻ ấy!"  

 

Nói xong, cô ấy không quan tâm Diệp Bắc Minh có phản đối không.  

 

Thiếu nữ nắm lấy tay của anh, cảm giác mềm mại truyền đến: "Chúng ta đi!"  

 

"Dừng lại!"  

 

Lão tổ Thanh Bức và lão tổ Huyết Vân khẽ quát lên, con ngươi lóe lên ánh sáng màu đỏ: "Cô nhóc, cô coi Dạ Xoa tộc chúng tôi là cái gì?"  

 

"Giết Hoàng đế của Dạ Xoa tộc tôi, giờ ngay cả một lời giải thích cũng không có?"  

 

"Muốn đi thì đi? Thật sự đơn giản thế sao?"

Hai người sải bước lên trước, hơi thở của cảnh giới Tạo Hóa trung kỳ bộc phát ra!  

 

Hai người cho rằng thiếu nữ này hẳn là lão quái vật nào đó!  

 

Cô ấy đang đang giả heo ăn thịt hổ!  

 

Mặc dù cô ấy giết được Dạ Xoa Hoàng trong chớp mắt, nhưng đó là trong tình huống hai người họ không hề phòng bị!  

 

Nếu hai người họ bắt tay, chưa chắc không thể bắt cô ấy lại!  

 

Gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ trầm xuống, nóng nảy quát lên: "Cút!"  

 

Đôi bàn tay trắng như phấn chợt nắm lại, liên tục đấm ra hai quyền với hai người kia!  

 

Ầm! Ầm!  

 

Lão tổ Thanh Bức và lão tổ Huyết Vân như bị sét đánh, lồng ngực nổ tung thành một lổ thủng kinh người!  

 

Bọn họ bay ngược ra ngoài chẳng khác gì chó chết, nằm rạp trên mặt đất, cơ thể không ngừng run rẩy, hoàn toàn bị phế!  

 

"Trời ạ!"  

 

Trái tim tất cả mọi người điên cuồng đập loạn, bị dọa đến gần như ngạt thở!  

Diệp Bắc Minh cũng giật nảy mình!  

 

 

Khó trách tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói thiếu nữ này rất mạnh, quả thực kinh khủng!  

 

 

Thiếu nữ kéo lấy tay Diệp Bắc Minh: "Chúng ta đi!"  

 

 

Giẫm chân một cái, hai người đột ngột biến mất.  

 

 

Toàn bộ cấm địa Phong Ma như ong vỡ tổ: "Thiếu nữ kia rốt cuộc là ai?"  

 

 

"Quan hệ giữa cô ấy và Diệp Bắc Minh là như thế nào?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK